Trong một buổi sinh hoạt đồng hương thân hữu,
chúng tôi ngồi giữa hai chị bạn thân, Mộng Tiên & Tôn Nữ Tương Lai. Trong
giờ giải lao, Mộng Tiên kéo riêng hai chúng tôi ra một góc phòng bàn chuyện
cuộc họp vừa qua…
<!>
<!>
-Các bạn có thấy cuộc hội họp cộng đồng
nào cũng nêu ra nhiều ý kiến rất sôi nổi, bàn cải có khi to tiếng không ai
nhường ai! Kiểu dao to búa lớn, mười người mà trăm ý… Nói thì dễ, nhưng khi
thực hiện hay bắt tay vào việc, đòi hỏi lắm công sức với trăm ngàn lý do viện
dẫn để không gánh vác việc chung được!…
-Tương Lai thật
xấu hổ trước những việc làm không tốt của một số người bất chính, đã thừa dịp
nước đục thả câu để phá nát cộng đồng
mình, gây chia rẽ
người Việt mình làm cho ngöôøi baûn xöù nhìn chuùng mình vôùi con maét khoâng thieän
caûm...
-Tâm đồng ý với các bạn, Tâm không có
chân đứng trong phe phái, hoạt động chính trị nào cả! Cá nhân nào, tổ chức nào
làm việc phải, đúng chính nghĩa thì Tâm đi ủng hộ. Gia đình Tâm trước 75 ở
trong guồng máy chính phủ Việt Nam Cộng Hòa, dĩ nhiên Tâm yêu chuộng Tự Do, Dân
Chủ & Nhân Quyền. Có một số quý vị lãnh đạo cố làm những việc tốt để lấy
lòng quần chúng, nhưng khi có chức có quyền thì quên đi những hứa hẹn… Chính vì
vậy mà làm mất lòng tin của đồng bào hải ngoại, nên số người ủng hộ ngày càng
giảm đi. Các cá nhân, phe phái mãi đánh phá chụp mũ cối cho nhau! Đúng là chống
Cộng thì ít mà chống nhau thì nhiều! Kiểu vạch lá tìm sâu! Đã là con người ai
không có điều sai sót, nếu cá tính xấu mà không ảnh hưởng đến cuộc tranh đấu
chung, thì phải nghĩ đến những điều tốt họ đã làm… Đừng tìm sơ hở của nhau
để bôi lọ cá nhân,
tập thể. Chúng ta phải đề cao cảnh giác đừng để kẻ xấu tìm cơ hội giật dây hòng
lũng đoạn thế chính nghĩa của mình. Cũng có thể họ bị mua chuộc bằng mọi cách
như tiền, gái, hứa hẹn chức quyền… Trở lại trước 75, ngay trong phủ Tổng Thống
cũng có Việt Cộng nằm vùng. Việt Cộng nắm hết mọi bí mật quốc
gia để rồi chúng mình
thua Việt Cộng trong bàn cờ chính trị,
quân sự… Ở xứ này cần nhất là đoàn kết để cùng nhau nhìn về một phía nhằm đương
đầu với Việt Cộng. Điều đơn giản thế mà
làm không được thì
khó lòng mang chính nghĩa về cho mình!
-Đúng đó chị! Phải dẹp cái Tôi đi! Đừng
bao giờ nghĩ mình là cái Rốn của Vũ Trụ. Đừng bao giờ nghĩ trước kia là ông lớn
bà lớn, có chức có quyền, ông này bà nọ trong guồng máy lãnh đạo đất nước trước
1975. Nay họ ra hải ngoại muốn lãnh đạo quần chúng, trong tuổi già sức yếu mà
có khi suy nghĩ hành động của mình rất yếu kém, lạc hậu… Tài thì không, mà đức củng
chẳng có, chỉ có ít tiền xum sê rồi được kẻ dưới tâng bốc, nịnh bợ, rồi cứ
tưởng ta đây ở trên ngôi cao chí thượng coi Trời bằng cái vung. Như con quạ đen
xấu xí, không biết thân phận thấp hèn cứ nghĩ ta đây xinh đẹp mỹ miều, hát hay,
múa giỏi, trong mộng tưởng ấp ủ ngày đêm…để rồi đang gặm miếng bánh ngon lành
chưa ăn vội, được
kẻ dã tâm muốn cướp miếng ăn, bèn nghĩ quỷ kế tang bốc, đem lời ngon ngọt khen lấy, khen để nào là
giọng hót hay, lông đen đẹp mượt như nhung…Quạ ta bèn hả miệng, nhắm tít con mắt,
cất cao giọng lên, quên cả thân phận mình và mồi ngon đang ngậm. Thế là bánh
rớt xuống, kẻ cướp chỉ mong thế cướp mất bánh và cười nhạo bay đi. Quạ ta sực
tỉnh, nhưng mất cả bánh, mà có khi hại đến thân là bị kẻ thù mổ đau thiệt thân…
Nói về con người, già cả lọm khọm nên để giới trẻ có khả năng lèo lái con
thuyền tranh đấu lắm chông gai, mình chỉ là người cố vấn, góp ý, chung sức xây
dựng mô hình tốt đẹp hơn… Phải cùng nhau lắng nghe ý kiến của nhau để bổ khuyết
và nắm tay cùng tiến lên. Chúng ta cũng đừng như những con cua trong một giỏ
cua, mãi níu kéo không cho bạn trồi lên khỏi giỏ, mà có con nào trồi lên khỏi
miệng giỏ là con khác hợp sức kéo xuống đến sức càng, gãy gọng, chuốc lấy đau
thương… Chúng ta cũng thế, mãi tranh giành chức vụ, chỗ đứng, quyền lợi đáng
buồn thật! Lại nữa, tình trạng phân hóa trong Cộng Đồng ngày càng nhiều và lòng
tin mỗi ngày một hao hụt đi…số người hăng hái, nhiệt tình chung lo cho đại sự
quê hương đất nước rơi rớt đi. Nó có thể vì quyền lợi cá nhân gia đình họ còn ở
Việt Nam, nên họ e dè sợ sệt không tham gia các cuộc tranh đấu sợ ảnh hưởng đến
gia đình, hay đương sự sẽ gặp khó dễ khi trở về thăm gia đình, quê hương…
Chị Tương Lai âu sầu chia sẻ…
-Đáng buồn là một số thờ ơ trước nỗi
thống khổ của người dân trong nước. Họ không tranh đấu, họ đứng bên ngoài trong
ý nghĩ: không là việc của bản thân, gia đình họ… Bây giờ trước mắt họ là phải
hưởng thụ, vinh thân phì gia cho bõ đi những ngày gian khổ bị gông cùm tù đày
dưới chế độ CS… Đường lối chính trị Việt cộng bây giờ tinh vi lắm, lại lắm tiền,
nhiều bạc… Họ đánh vào lòng tham danh lợi của con người. Họ dùng mọi cách lung
lạc lòng yêu nước, đánh trúng bao nhược điểm người đối diện để mua chuộc làm
tay sai đánh phá cộng đồng, rồi chụp mũ, nghi kỵ nhau. Thời mạc vận “vàng thau
lẫn lộn” khó phân biệt được! Nghị quyết 36 được tung ra dồn dập, ru ngủ lòng
người… Việt Cộng bỏ tiền ra hoạt động mạnh trong ngành truyền thanh báo chí… Họ
không dùng lối tuyên truyền cổ điển cho chủ thuyết Cộng Sản ra mặt mà bị chúng
ta tẩy chay, lột trần… Mà lối tuyên truyền hằng ngày qua phim ảnh ca nhạc, dễ
ru ngủ lòng người. Với lối tuyên truyền thật nhẹ nhàng thấm vào lòng chúng ta
không biết khi nào?! Chúng đánh tâm lý mọi người thương nhớ quê hương bằng những
phim truyện lâm ly bi đát vô thưởng, vô phạt, để ru ngủ chúng ta nằm nhà xem
phim liên tiếp, đến nỗi người mụ mẫm đi, không muốn ra ngoài sinh hoạt chợ búa,
còn nói chi là tranh đấu, biểu tình đòi hỏi Tự Do- Dân Chủ- Nhân Quyền cho Việt
Nam. Đó là tất cả thâm ý của Việt Cộng “Ngư Ông đắc lợi!” Vậy điều kiện kiên
quyết trước mắt là chúng ta phải đoàn kết & sáng suốt nhận định một cách
minh bạch, không chụp mũ đánh phá nhau để cứu nguy dân tộc, và thắng cuộc chiến
gay go này! Đừng để kẻ xấu len lỏi vào đục khoét ý chí của ta! Đừng để những kẻ
ăn cơm quốc gia lại thờ ma Cộng Sản. Họ đủ trăm mưu ngàn kế đánh phá chúng ta.
Họ như kẻ trộm núp trong bóng tối chờ cơ hội là xông vào ăn cướp, rồi có khi
lại la làng… Cũng chính những người tài ba, có chút công danh sự nghiệp lại đón
gió trở cờ, đâm sau lưng chiến sĩ chống cộng thứ thiệt…
-Mình cũng đang buồn thúi ruột đây! Một
đoàn thể hoạt động chính trị chụp mũ, nghi kỵ đánh phá nhau làm lợi cho Cộng Sản
đã đành! Ngay trong sinh hoạt một hội Ái hữu nhỏ bé trường học cũng chia năm xẻ
bảy, ai cũng nhắm vào ghế Hội Trưởng để rồi tách ra hai ba hội nhằm ăn trên
ngồi trước, huênh hoang trong các sinh hoạt cộng đồng… Sau khi thành đạt về
tiền bạc, người ta lại muốn chức quyền. Thế rồi sinh ra kéo bè, kết phái nói xấu,
dèm pha chụp mũ cho nhau thật là hổ thẹn… Họ núp dưới bóng là những anh hùng
chống cộng để thực hiện mưu đồ cá nhân, hèn hạ đáp trả tư thù tư oán…. Họ gây
hiềm khích trong nội bộ, sống không lý tưởng mà xu thời xu thế, bán rẻ lương
tâm cho loài quỷ dữ… Tâm lên tiếng chia sẻ với các bạn cùng lý tưởng và khẻ bảo
“Thôi đến giờ chúng mình phải trở lại hội trường nghe diễn thuyết tiếp… chúng
mình sẽ bàn thêm chuyện thời sự sau nhé!”
NGUYỄN NINH THUẬN
NGUYỄN NINH THUẬN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét