Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

CÁI CÂN THỦY NGÂN- Nguyễn Ninh Thuận

Image result for hình cái cân thuỷ ngân
 (Viết theo ký ức những bài học thời tiểu học trong Luân Lý Giáo Khoa Thư.)

     Thủa xưa, có hai vợ chồng một nhà buôn rất gian xảo. Họ làm ra một cái cân, bên trong đòn cân có một ít thủy ngân. Để khi cân hàng vào, thủy ngân sẽ chạy về bên có trái cân, khiến hàng mua vào sẽ nhiều hơn. Còn khi bán hàng ra, thủy ngân sẽ chạy về phía hàng hóa, khiến khách mua bị lấy bớt hàng mà không biết!. Do đó khi nào phần lợi cũng về phía họ. Buôn bán như thế, chẳng bao lâu họ giàu to. Tuy thế vợ chồng họ lại hiếm muôn. Hai vợ chồng đi cầu khẩn khắp nơi. Chẳng bao lâu sau, bà vợ sinh được hai đứa con trai rất khôi ngô tuấn tú. Hai vợ chồng hết sức thương yêu hai con. Một hôm bà vợ bàn cùng chồng :
 - Lâu nay, chúng mình làm ăn gian xảo, gây biết bao là tội lỗi! Bây giờ mình đã giàu sang phú quí, của tiền để lại cho con quá dư thừa. Từ nay mình nên tích đức cho con, bằng cách không mua bán gian tham nữa… Mình nên đập bỏ cái cân thủy ngân đi!

CÁI GÁO DỪA - Nguyễn Ninh Thuận

Image result for hình ảnh chiếc gáo dừa múc nước ở quê

 Nguyễn Ninh Thuận viết theo ký ức những bài học thời tiểu học trong Luân Lý Giáo Khoa Thư.

        Thuở xưa, có hai vợ chồng nhà giàu kia lấy nhau lâu lắm, mà không có con để nối dõi tông đường. Hai ông bà đã tốn bao tiền của để chạy chữa thuốc thang. Sau một thời gian chạy chữa, bố thí tiền của cho người nghèo khổ và đi tới những Chùa Chiền, Đền Miếu...để cầu xin với trời đất cùng các đấng thiêng liêng soi xét lòng thành của mình thì may ra sẽ có một mụn con.
    Một thời gian sau, bà vợ có thai và sinh được một đứa con trai bụ bẫm trông thật kháu khỉnh, dễ thương. Họ đặt tên cho bé là Bình An. Hai vợ chồng mãn nguyện, sống hạnh phúc bên đứa con trai và luôn cầu nguyện cho con mình được mạnh khỏe như cái tên mà họ đã đặt. ..

Thứ Sáu, 26 tháng 5, 2017

CHUYỆN INTERNET & VẤN ĐỀ CHỮ NGHĨA…( viết qua sưu tầm )- Nguyễn Ninh Thuận



      Như lời hứa  hẹn  kỳ  họp  mặt  lần  trước  là Tâm sẽ bàn luận vấn đề Internet vào kỳ họp mặt lần này. Hôm nay Tâm có đọc một  bài  trên  net  “Ôi, tiếng nước tôi!” Tâm thấy rất hay  nên  đọc lại cho các anh chị cùng nghe nhé, để  rồi  chúng ta sẽ bàn luận chữ nghĩa dùng trên net!... 
      “Đồng-hồ không người lái có cửa sổ của  tôi chỉ ba giờ rưỡi chiều.Trong máy  bay, ngồi  nhìn  ra cửa sổ bên ngoài, tôi lặng nhìn đất nước  thân yêu và tôi chợt thở  dài. Thấy  vậy,  người  hành khách ngồi bên cạnh quay sang hỏi:
      -Trông anh có vẻ căng lắm? Ngồi  trong  nội thất chiếc phi-cơ mà  trông  ông  hình  như  bức-xúc làm sao?
      -Vâng thưa ông, tôi về Việt-Nam lần  này  là  lần thứ nhất, sau bốn mươi năm  xa  nhà,  nên  có phần hồi-hộp, tôi đáp.
      -À, ra  thế, tâm-trạng  ông  hiển-thị  trên  nét mặt rõ lắm. Ông rời xứ lâu như vậy, tôi đoán lúc trước ông phải là du-sinh đi chuyên tu ở đâu  đó; người Việt  mình  vốn  trọng-thị  vấn  đề  học-vị lắm mà.

NIỀM VUI CUỐI ĐỜI…- Nguyễn Ninh Thuận

      Khi gặp nhau chúng tôi mới nhận ra người quen.... “Chào người đẹp Đồng Khánh/ Thanh Mai, chào bạn Trà My, người bạn giới thiệu tôi đi quá giang xe anh chị đi San Diego, dự ngày họp bạn cùng ngắm nhìn những cảnh đẹp với vườn hoa xinh đẹp. biển cả mênh mông, khí hậu mát mẻ vào hôm nay!”
      -Chào anh... Tâm mau mắn chào hỏi thêm người ngồi bên cạnh Thanh Mai.
      -Thanh Mai bảo, có chị đi chung xe, tưởng là ai, té ra người quen cả! vui quá!
     Tôi đưa mắt nhìn người đàn ông vừa lên tiếng...
      -Chồng Thanh Mai! Anh Hiệp!
      Thanh Mai tươi cười giới thiệu ...
       Thanh Mai tâm sự…Chúng tôi ở trong đạo tràng chùa hay đi tụng kinh cho người quá cố. Sau một thời gian tìm hiểu, chúng tôi quyết định nương tựa nhau trong tuổi già! Vợ anh Hiệp mất đã 14 năm rồi! Anh ấy gà trống nuôi con…

BƯỚM & HOA - Nguyễn Ninh Thuận




Thoạt nhìn ra vườn
Thấy con bướm lạ
Lượn quanh cành hoa,
Ngõ lời tha tiết
Ngọt hơn đường mật
Làm hoa ngây ngất
Trao trọn tấm lòng
Hoa hằng thầm mong
Gặp người tri kỷ
Một thoáng thủ thỉ
Bướm lại bay cao
Hoa quá nghẹn ngào
Buồn cho duyên phận

BUỒN VUI Ở HAWAII -“Thiên Đường Hạ Giới ?!”- Nguyễn Ninh Thuận

  -Allo! Tuyết trở về Virginia có mệt không sau 10 ngày vui chơi với Tâm ở Hawaii? Riêng Tâm trở về Cali. là bắt tay làm việc và làm việc, mệt ơi là mệt...! Xin lỗi Tuyết nhé vì cuộc vui không được như ý chúng mình mong muốn, chỉ vì vào những ngày cuối đã làm phiền lòng Tuyết không ít, và nhóm chị em chúng mình có biệt danh “Nhóm quỷ sứ phá hoại…”.  Buồn cười và vui quá hí!?
      Tâm rủ Tuyết sau khi dự Đại Hội trường Lê Văn Duyệt thì đi dự Đại Hội trường Phan Thanh Giản & Đoàn Thị Điểm tổ chức ở Hawaii nên bồ tèo mới rủ chồng con tháp tùng đi cho biết cảnh đẹp núi biển hùng vĩ của xứ “Thiên đường hạ giới ”!
      -Cám ơn chị từ tháng 7 đã liên lạc với Ban tổ chức và đóng $540 hộ vợ chồng Tuyết tham dự 4 ngày sinh hoạt của đại hội: Ngày 11 tháng 10: Tiền Đại Hội được tổ chức trên Du Thuyền Dinner Cruise- Ngày 12 tháng10: Đêm Đại Hội

NGƯỜI GIÀ TẠI MỸ CÓ NÊN VỀ SỐNG TẠI VN KHÔNG? (Viết qua một phần Sưu tầm) Nguyễn Ninh Thuận

      Sáng nay chúng tôi thức dậy sớm, mở Email ra đọc… Thông thường hàng trăm email từ các nhóm văn thơ, bạn hữu gởi đến, chúng tôi đọc lướt qua tựa đề rồi quyết định đọc hay xóa đi… Một email từ: dzung.bui với tựa “Người Già Có Nên Về Sống Tại VN Không?” bài do bạn BaTran  giới  thiệu… Đây là câu hỏi mà Linh Mục Hồ Sĩ Mậu đặt ra cho cử tọa trong Thánh Lễ vừa qua
      Vấn đề hơi tế nhị có thể gây phiền lòng một số ít quí cụ…
      -Đã là người Việt Nam có ai không muốn về sống trên quê cha đất tổ, để được gần mộ phần của tổ tiên, ông bà, cha mẹ? Nhất là được nói tiếng Việt mà không phải dùng một ngôn ngữ khác?…
      -Sống ở Việt Nam, mà nếu có tiền thì có sung sướng không? Có thể thuê người hầu hạ, nấu ăn, dọn dẹp và săn sóc cho mình không? Chi phí sống ở Việt Nam có thấp hơn sống ở Mỹ không? Các món ăn có hợp với khẩu vị, lại tươi tốt, giá cả rẻ hơn ở Mỹ không? Nhất là hiện nay thực phẩm không có chất lượng, độc hại cho sức khỏe, phần đông do Trung cộng tuông sang Việt Nam một cách dễ dàng, không bị kiểm chứng, vì tiền người bán hay sản xuất không nghĩ đến sức khỏe con người, mà trước mắt tiền và tiền đầy túi tham của họ,..

Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

DUYÊN NỢ- Nguyễn Ninh Thuận




Đời anh cay đắng đã nhiều,
Đời em cũng biết bao nhiêu nỗi sầu!
Tưởng mình chia sớt cho nhau,
Sớm hôm bậu bạn, ngờ đâu lỡ nguyền!
Đành tin hai chữ “Nợ Duyên”
“Có Duyên không Nợ”, chẳng phiền lụy nhau?

           Chỉ vì….

Anh cho em một góc tim trống vắng,
Thế đủ rồi, không mong ước gì hơn!
Bản tình ca như một kẻ chơi đờn
Đánh lỗi nhịp đâu còn chi hay nữa!

Ta yêu nhau, không vì lời đã hứa?
Nhưng là vì, đời mình rất giống nhau,
Em không ham một cuộc sống sang giàu,
Nhưng anh lại “Không Hy Sinh Tất Cả”?

Nguyễn Ninh Thuận


GHEN TUÔNG - Nguyễn Ninh Thuận


"Ớt nào là ớt chẳng cay, gái nào là gái chẳng hay ghen chồng!" Kim ùa vào nhà Tâm với câu ngâm thơ trào phúng ý nhị phá tan không khí yên tĩnh…
- Có chuyện gì mà hôm nay cô em của Tâm ngâm nga nói xấu đám phụ nữ chị em chúng mình thế!?  Người phụ nữ còn bị mang "tiếng ác": con gái là "chúa" hay ghen tuông đó!
 - Sự ghen tuông  ở các cô gái ít khi bộc lộ dữ dội, nhưng những biểu hiện vụn vặt... lại khiến họ trở thành người vừa đáng sợ, vừa... tội nghiệp đó! Thủy hiện ra ở khung cửa khép hờ bước vội vào phòng khách cười khanh khách lên tiềng tiếp theo…
- Vậy hôm nay chúng mình bàn cải đề tài lòng ghen tuông nghe?! Tâm lên tiếng đề nghị…

ĐI TRỄ VỀ SỚM - Nguyễn Ninh Thuận

-Allo Kim, Chúc Mừng Năm Mới! - Tâm chúc gia đình Kim năm mới tấn tài, tấn lộc, tấn bình an… Sao năm hết, Tết đến có gì phát tài chưa?
-Làm gì mà phát tài hả Tâm! “ Vô thương bất cầu phú ” chúng mình đâu có làm ăn buôn bán gì, mà trúng mánh dư dật tiền bạc, của ăn của để và tiêu xài phủ phê. Trước 75 chúng mình đều là công chức đồng lương ba cọc ba đồng, như “tiền lính, tính liền…”. Hằng ngày đong gạo vào nồi nấu ăn cho qua ngày đoạn tháng, có cần kiệm, thì chỉ dư chút đỉnh phòng khi cần kíp, đau ốm thôi! Chúng mình đâu có áp phe, áp pháo gì mà tiền bạc rủng rỉnh tậu nhà tậu cửa khang trang…Chỉ được công việc nhàn hạ, sáng vác ô đi, chiều vác ô về, cuộc sống thong dong như dòng nước êm ả trôi qua, lại có nạn đi trễ về sớm nữa chứ!

BÓNG HÌNH - Nguyễn Ninh Thuận

  


Em mong cái bóng có hình,
Yêu thì cho lắm bên mình có nhau
Đêm ngày khắc khoải ngóng mong,
Được gặp tri kỷ, như lòng ước mơ,
Yêu anh, sao nghĩ  vu vơ,
Sợ là cái bóng, mập mờ bên anh,
Bao giờ bóng được thành hình,
Bóng hình là một mới đành dạ em.
Ước mơ, mơ ước từng đêm,
Bóng hình là một, ấm êm trọn đời.
Dẫu cho vật đổi sao dời,
Bóng hình vẫn một trọn đời bên nhau…

Nguyễn Ninh Thuận

DUYÊN MỚI - Nguyễn Ninh Thuận

   
  Bốp! Bốp! Bốp! Những cái tát tai nẩy lửa của Huy hằn in dấu năm ngón tay lên má Lệ Thu. Nàng ngừng khóc, ngạc nhiên nhìn chồng. Một ý nghĩ thóang nhanh qua đầu:

    -Thôi quá lắm rồi! Chồng mình lại có thái độ vũ phu tàn nhẩn với mình như thế nầy ư? Mình  không thể chấp nhận được!..Sau năm bảy lăm mình đã theo chồng sang định cư tại Mỹ. Giờ đây bên cạnh mình không có ai thân thích. Thế mà chồng mình nở tệ bạc với mình thế kia… !

   ...Với tuổi trăng tròn, Lệ Thu chập chửng bước vào đời với bao ý huớng tốt đẹp. Ý nguyện của Lệ Thu từ khi nàng còn con gái:

    -Dù người đàn ông nào mà mình yêu thương cách mấy đi nữa, nhưng khi có thái độ vũ phu với mình thì nhất định đường ai nấy đi. Mình không một chút luyến tiếc, nhớ thương !...Nay Huy lại ngang nhiên có thái độ vũ phu với mình,  thì nhất định mình không tha thứ đâu...

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

MONG ƯỚC - Nguyễn Ninh Thuận



Anh như con bướm đa tình,
Em như hoa dại, duyên tình héo khô!
Gặp nhau như thể trong mơ,
Bâng khuâng tự hỏi  bây giờ là đâu?!
Trải bao thảm cảnh u sầu,
Thanh xuân cam chịu dãi dầu nắng mưa.

BƠ VƠ 2 - Nguyễn Ninh Thuận

                              
  Một khúc quanh cuộc đời Trà Mi xảy khi Trà Mi chính thức làm vợ một bác sĩ làm chung trong bệnh viện. Ông Bác sĩ này đã có một đời vợ, và vợ chồng họ đã chính thức chia tay nhau hơn cả năm nay. Trà Mi mang danh vợ một bác sĩ có địa vị trong xã hội, nhưng nàng chẳng hưởng được bổng lộc gì của ông ta mang đến. Trà Mi cũng phải tay làm hàm nhai. Hàng ngày nàng phải làm tròn trách nhiệm của một người y tá săn sóc bệnh nhân trong bệnh viện lớn của thành phố. Suốt ngày vật lộn với cuộc sống, Trà Mi rất mệt mỏi, về nhà nàng còn bị mẹ chồng chì chiết kiếm chuyện khó dễ chỉ vì nàng không làm ra nhiều tiền mang về cho bà ta. Tuân, chồng Trà Mi mặc dầu đã trưởng thành, có vợ con,  nhưng  cuộc sống của chàng hoàn toàn phụ thuộc vào mẹ. Chàng ta như đứa bé cứ bám víu vào mẹ để mẹ quyết định mọi việc trong nhà.

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

Mạng Lưới Nhân Quyền Công Bố Báo Cáo Nhân Quyền Ở Việt Nam 2016-2017 Tại Little Sàigon

Westminster/Nguyễn Ninh Thuận- Sáng Chủ Nhật 21/5/2017, Mạng lưới Nhân quyền Việt Nam (MLNQVN) đã mở cuộc tiếp xúc với giới truyền thông báo chí tại Little Saigon, để công bố Bản báo cáo Nhân quyền thường niên, tại Thư Viện Việt Nam Toàn Cầu thuộc thành phố Westminster. Trái ngược với tuyên truyền của chính quyền Việt Nam cho rằng tình hình nhân quyền đang được cải thiện, nhưng báo cáo nhân quyền thường niên của MLNQ,  trong năm 2016 và ba tháng đầu năm 2017, MLNQ vạch rõ nhiều diễn biến suy thoái trong tất cả các lãnh vực kinh tế, xã hội, và văn hoá tại quê nhà…

BĂN KHOĂN - Nguyễn Ninh Thuận


 Image result for hình một đám biểu tình ở nam california
  Hôm nay thứ Bảy, một ngày cuối tuần rất bận rộn của Tâm. Cùng một lúc Tâm nhận mấy tấm thiệp mời đi dự lễ hội, nào là Tây Sơn Bình Định, Hùng Sử Việt, Lễ Vu Lan ở Chùa… Tâm suy nghĩ :
     - Mình không thể từ chối hội nào hết… Hội Tây Sơn Bình Định là hội thân hữu của  Sư Phạm Qui Nhơn, mình cũng đã sinh sống ở Qui Nhơn nên cũng có gắn bó với Bình Định.
Tâm nhẩm tính trong đầu :
    -Khi tiệc hội Bình Định chưa tàn, mình vù qua nhanh dự phiên họp hoạch định ngày Đại hội ca kịch của Hùng Sử Việt, mà mình cũng là một thành viên trong đó. Đã mấy phiên họp trước vì hoàn cảnh gia đình, mình không sinh hoạt với Câu Lạc Bộ HSV, đó cũng là việc tắt trách. Mình không vào sinh hoạt với hội thì thôi, mình đã vào trong nhóm thì phải theo quy củ, trách nhiệm, bổn phận…Hội không phải như cái chợ, vui thì đi, buồn thì ở nhà, cứ bàng  quang…Không như cái kiểu “ cha chung không có ai khóc !”…

BƠ VƠ 1 - Nguyễn Ninh Thuận

                                  

        
T
rà Mi vuốt lại mấy sợi tóc còn lòa xòa trên trán, nàng cài một đóa hoa Ngọc Lan lên mái tóc đen huyền của mình. Nàng chăm chú nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mình  hiện ra trong gương. Nàng ngắm hình dáng mình trên kiếng tủ áo quần không biết chán. Trà Mi mỉm cười e lệ, cô bé xinh xắn trong gương với đôi mắt đen nhánh, làn môi mọng đỏ nằm dưới chiếc mũi dọc dừa và khuôn mặt trái xoan cũng phản chiếu cười nụ với nàng một cách thích thú. Trà Mi làm bộ nhăn nhó cau mặt, cô bé trong gương cũng xụ mặt nhăn nhó theo. Trà Mi thấy buồn cười với hình bóng mình trong gương, nàng phá lên cười ngặt nghẻo... Trà Mi xoay mình một vòng trước gương, kiểm soát lại áo quần lần cuối trước khi đi học. Nàng cảm thấy tâm  hồn  lâng lâng  vì mùi thơm của mấy đóa hoa Ngọc Lan tỏa hương thơm nhè nhẹ...

Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017

TRI KỶ- Nguyễn Ninh Thuận



Gần cuối đời gặp được người trong mộng,
Bao lần email  qua lại với văn nhân
Lòng xao xuyến mơ ước một mùa Xuân,
Để đây đó kết thành đôi tri kỷ.

Phải nợ duyên từ ngàn năm không nhỉ?
Mới qua lại như thân thiết lâu rồi!
Hạnh phúc này mơ ước cả đời tôi,
Sung sướng quá được gặp Người tri kỷ…

Chủ Nhật, 21 tháng 5, 2017

THẾ À! - Nguyễn Ninh Thuận

Lệ Hoa ngồi trước bàn phấn, nàng trang điểm lại dung nhan trước khi đi Chùa. Nhìn vào kính, nàng sung sướng khi thấy khuân mặt xinh đẹp của mình lộ lộ hiện ra. Lệ Hoa lấy bút chì đen tô lại đôi mắt phượng mày ngài cho sắc nét hơn. Nàng lấy bông phấn thấm thêm một ít má hồng lên đôi má căng tròn của mình. Lệ Hoa không quên thoa một lớp son bóng lên đôi môi căng mọng, như hoa hàm tiếu vừa hé nở. Khuôn mạêt của Lệ Hoa đã đẹp, lại càng rực rỡ hơn dưới sự chăm sóc kỷ của nàng. Nó thích hợp với mái tóc dài, đen mượt như nhung xõa xuống hai bờ vai no tròn. Lệ Hoa đứng dậy, nàng mở tủ áo quần và tần ngần trong giây lát; nàng ướm thử mấy bộ quần áo lên người. 

Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2017

ĐẾN MỘT LÚC - Nguyễn Ninh Thuận



Đến một lúc, ta không còn buồn nữa,
Và lòng ta mãn nguyện việc ta làm,
Là đến lúc ta không còn chọn lựa,
Giữa buồn vui, Địa Ngục với Thiên Đàng !

Đến một lúc, ta xa nhau vĩnh viễn,
Vì có ai sống mãi ở trên đời,
Thế cho nên ta nguyện lòng thực hiện:
Một “Tình Yêu Cao Thượng” tặng nhau thôi!

Đến một lúc, ta nhìn ra ảo ảnh,
Mà chúng ta tìm mãi vẫn không thành,
Rồi nhìn lại người đang ngồi  bên cạnh,
Vẫn nhìn ta với ánh mắt long lanh?

Đến một lúc, ta nhận ra hạnh phúc,
Chẳng đâu xa, mà nó ở rất gần!
Ta cảm nhận niềm vui chính là lúc:
“Bước thảnh thơi bên hoa cỏ theo chân”?...

 Có phải thuở ngày xưa hai chúng mình,
 Là Ngưu Lang, Chức Nữ, ở Thiên đình,
 Bị đày Hạ giới, nên đành phải chịu,
 Số phận phải lênh đênh của cuộc tình ?

Nguyễn Ninh Thuận


Thứ Sáu, 19 tháng 5, 2017

Hội Phụ Nữ Việt Mỹ Nam California Tổ Chức Ngày Lễ Mẹ: Tri Ân, Vinh Danh Các Bà Mẹ Trong Cộng Đồng Việt

  

Westminster/Nguyễn Ninh Thuận- Đã hơn 17 năm nay,  Hội Phụ Nữ Việt Mỹ đã tổ chức ngày Lễ Mẹ để tri ân và vinh danh các bà mẹ trong cộng đồng Việt Nam Nam California. Hôm nay tối Chủ Nhật 14-5-17, đúng vào ngày Mother’s Day,  Hội Phụ Nữ Việt Mỹ tiếp đón hơn 500 quan khách dự lễ. Trong đó  có  300 cụ từ 70 tuổi trở lên lệ phí nhà hàng do hội đài thọ tại nhà hàng Seafood World. Trước khi bước vào nhà hàng, ban tổ chức đã trao tận tay cho mỗi người một bông hồng đỏ.

TÍNH CẨN THẬN - Nguyễn Ninh Thuận

    Hôm nay Chủ Nhật cuối tuần lại rơi vào đầu tháng, thế là nhóm bạn của Tâm hẹn gặp nhau tại nhà Tâm đóng  $30  cho quỹ “ Từ Thiện ” hàng tháng để khi cần kíp có bạn hữu ở Việt Nam gặp ngặt nghèo cần giúp đỡ thì lấy ra gởi về giúp bạn cho nhẹ trong ngân quỹ gia đình phải chi vài ba trăm… Lần lượt Kim, Hoa, Thủy đến, không thấy bóng dáng Xuân xuất hiện, làm mọi người trông ngóng chờ mong… Bỗng tiếng điện thọại reo vang…,Tâm mau chóng nhắt điện thoại lên, sau đó nghe giọng của Xuân nên mở picker ra cho các bạn cùng nghe…

Thứ Năm, 18 tháng 5, 2017

NẾU EM CHẾT- Nguyễn Ninh Thuận



Nếu Em chết, anh có buồn không nhỉ?!
Có ngậm ngùi, đưa tiễn cổ quan đi?
Hay đứng im, đâu đó chẳng nói gì,
Và nuối tiếc âm thầm Em dưới mộ.

Thứ Tư, 17 tháng 5, 2017

SOI GƯƠNG- Nguyễn Ninh Thuận



SOI GƯƠNG-
Nguyễn Ninh Thuận

Soi gương chợt biết mình già,
Tuổi xuân còn đó la cà đâu đây!?
Trên đầu lú nhú tóc sâu,
Chân chim xuất hiện, mắt nâu âu sầu…
Nghĩ suy cảm thấy rầu rầu
Tuổi thơ quay mặt, tuổi sầu vấn vương…

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

THƯƠNG ĐAU- Nguyễn Ninh Thuận

  Huy ôm mặt, gục đầu xuống bàn, chàng thở dài nghe não nuột:
-Thôi thế là hết! Hai người đàn bà mà ta đã hết dạ yêu thương, đã cố tình cấu kết, nắm tay nhau vụt chạy khỏi đời ta. Trong cùng một thời gian, không gian, ta đã dối gian, yêu thương hết cả hai người. Để rồi cũng trong cùng một thời gian, không gian, ta mất cả hai người, mà ta đã đem lòng yêu thương nhất trên đời này!
... Hương Thơ, người yêu đầu đời của Huy hiện ra trước mắt. Với đôi mắt nai tơ, sống mũi dọc dừa, đôi môi đỏ thắm, luôn luôn nở nụ cười làm say đắm lòng người đối diện. Hai người ở chung một xóm, học chung một  trường.