Danh sách Blog của Tôi

Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2018

BA TÔI ( viết cho ngày Father’s Day )- Nguyễn Ninh Thuận

        Trong suốt thời gian này, biết bao là thăng trầm do hoàn cảnh đưa đến. Trước kia, Ông cố, ông nội, là bá hộ tiếng tăm của cả một vùng. Đến đời ba Minh, gia thế xuống dốc trầm trọng vì hoàn cảnh đất nước đưa đẩy...
           Quả thật:“ Không ai giàu ba họ. ..”
           Dầu gia thế đổi thay, nhưng gia đình Minh vẫn  “Giấy rách giữ lấy lề “
Ba của Minh được phong hàm “ Cửu phẩm ” thời Vua nhà Nguyễn. Ba được dân làng rất kính trọng, ăn trên ngồi trước trong đình đám hội hè. Ba Minh phải ở lại quê nhà trông coi ruộng nương, và lo phần hương hỏa. Rồi chính sách “Người cày có ruộng” ra đời, ruộng vườn phải giao lại cho tá điền, nhà chỉ còn lại một ít. Ba Minh “chiêu” không thể trực tiếp làm ruộng được, người cho người ta làm rẻ. Huê lợi thu vào ngày càng ít ỏi. Gia đình ngày càng lâm vào khánh kiệt.

Thứ Ba, 19 tháng 6, 2018

MONG ƯỚC ( Trích truyện dài ĐỜI ) - NGUYỄN NINH THUẬN

  
    Như sự mong ước của Phương Diễm và gia đình nàng, sau đám hỏi là đám cưới Tuấn- Phương Diễm được diễn ra rất linh đình với đông đủ bà con nội ngoại cùng bạn bè cô dâu chú rể tới dự suốt hai ngày đêm. Ai ai cũng tấm tắc:
   -Đây là một trong những đám cưới có tầm vóc to lớn đếm trên đầu ngón tay thôi!
   -Chú rể thật tốt phước được ấm tấm thân, tuy cô dâu không được xinh đẹp cho lắm, nhưng có tiền là có tất cả!... Chú rể, đúng là “ chuột sa hủ nếp”...
  Đúng như mọi người bàn tán, xôn xao trong tiệc cưới, đôi uyên ương xem như sống hạnh phúc bên nhau trong tiền tài vật chất quá dư thừa theo năm tháng trôi qua một cách êm đềm...

TÌNH ĐỜI-Nguyễn Ninh Thuận



“ Dù ai nói ngã nói nghiêng,
Lòng ta vẫn vững như kiềng ba chân ”
Thế gian thiện ác khó phân,
Gieo bao tang tóc bội phần đắng cay.

Thứ Sáu, 15 tháng 6, 2018

NƯỚC ÚC TRÙ PHÚ- TÌNH THƯƠNG ĐẸP ĐỜI -Nguyễn Ninh Thuận

Lần đầu viếng thăm Úc
Một nước trọn một Châu
Đất rộng cảnh nhiệm mầu
Bọc quanh là biển cả
Sa mạc giữa bao la
Tình yêu ôi đậm đà
Quí khách như một nhà
Hùng, Bình dù chưa gặp

ĐOẢN KHÚC BUỒN - Nguyễn Ninh Thuận


 Tôi  là con út bé bỏng trong một gia đình điền chủ cuối mùa với các chị lớn xoay qua buôn bán bánh mức độ nhật, trong khi ba tôi tay hòm chìa khóa trong cơ ngơi ông nội bá hộ, ruộng cò bay thẳng cánh ở quê nhà! Thế rồi thời thế đổi thay, gia đình khánh kiệt với của tiền, nhà của tan hoang. Ba tôi với chức cửu phẩm dưới triều Nguyễn, ăn trên ngồi trước trong họ làng đình miếu…Người quen với sổ sách ghi chép tá điền đến nạp lúa. tiền bạc…Nên khi mất hết  chức tước tiền bạc, Người là người đàn ông “ chiêu “ không quen lao động chân tay, nên sinh yếm thế chỉ đi chùa & sinh hoạt trong làng xã cho vui ngày đoạn tháng! Nghe bà chị cả kể lại :  có khi gia đình không có cơm ăn, phải ăn khoai sắn đến say nằm vùi tưởng chết…Nhưng với ý chí sinh tồn, ba chị  ra buôn bán tại chợ Mỷ Chánh trong ngôi nhà trước mặt chợ. Ngoài ngôi nhà hương hỏa to lớn cuối làng chỉ còn dấu tích nền móng rộng lớn vì Tây đội bom phá đi nhiều căn nhà ngói độ sộ, vườn tược bao la, tuy vậy các thành viên trong gia đình không ai  cầm được cuốc, xẻn để trồng hoa màu, đành phải thuê người trồng trọt cho đở hoang tàn

Thứ Năm, 7 tháng 6, 2018

XỨ HUẾ NGÀY NAY - Thơ Nguyễn Ninh Thuận



Thuở ấy, Đồng Khánh ơi xinh đẹp quá!
Cảnh đơn sơ, thơ mộng tuổi học trò.
Trường vẫn đó mà tên giờ thay đổi!
Cảnh sầm uất, gom chứa nỗi u hoài.

“Cầu Trường Tiền sáu vài mười hai nhịp”
Chuổi áo dài tha thước chẳng còn đâu!?
Từng đoàn xe vùn vụt vượt chen nhau,
Đường phố ngập “ bóng Trung đông ”bịt mặt!