Hoa trở về Mỹ
và vạch ra một cuộc sống có ý nghĩa hơn :
" Mình đã sống trọn cho cha mẹ em út, hy sinh cả tình yêu
đầu đời đi làm sở Mỹ, rồi lấy chồng Mỹ để có tiền lo cho gia đình sinh sống, em
út học hành...
-Mấy năm trước ba mình đau
ốm bệnh tật nặng mình đã về nước săn sóc, đỗ biết bao thì giờ công sức lo cho
Người. Tiền bạc chi ra rất nhiều, nhưng số trời đã định và ba đã không thoát
khỏi lưỡi hái tử thần, đành chịu vậy !...Mình cũng đã gây dựng gia
đình nhỏ bé cho riêng mình được vững chắc về tài chánh. Gần hết cuộc đời chăm
lo làm ăn nuôi nấng con cái học hành nên người, và dựng vợ gả chồng cho chúng
sống trong hạnh phúc êm ấm... Mình cũng muốn gánh vác một phần trách nhiệm với
Nhân, người tình đầu đã vì mình mà chọn con đường binh nghiệp gian khổ và đã
hiến một phần thân thể cho đất nước... Cuộc chiến tàn, đời sống
chàng hơi khó khăn...Nhưng Nhân có thể
vì quá yêu thương mình, nên quá đau buồn, sinh ra hận đời, oán trách mình mà không thể tha thứ cho sự
phản bội của mình! Mình đã tìm đủ mọi cách chuộc lại lỗi lầm tình ái, nhưng
chàng vẫn khư khư không chấp nhận thì đành chịu vậy! Hoa chỉ mong kiếp sau mới
trả nợ cho chàng..