Danh sách Blog của Tôi

Chủ Nhật, 30 tháng 4, 2017

TÂM SỰ - Nguyễn Ninh Thuận

   Hoa được sinh ra trong một gia đình trâm anh thế phiệt, cậu Hoa là một vị Tướng đầy quyền uy thế lực trong chính quyền Miền Nam Việt Nam trước năm 1975. Hoa sống trong cao sang quyền quý, kẻ hầu người hạ trong nhà.  Hoa nhìn đời qua lăng kính màu hồng của tuổi học trò hết sức bình dị, nàng không mộng mơ nhiều hơn nữa. Hoa luôn luôn được cha mẹ thương yêu, chiều chuộng, vì nàng là đứa con rất nết na đằm thắm, ngoan hiền hiếu thảo hiếm có. Đặc biệt là Hoa không chưng diện son phấn lòe lẹt, như những cô gái đồng trang lứa.

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

HÔM NAY NGÀY TÁI SINH - Thơ Yên Sơn


Hôm nay ngày tái sinh
Gửi bài thơ kỷ niệm
Đáng lẽ vui nhưng hồn như chết liệm
Nhớ bạn bè,
Thương đất nước điêu linh
(29 tháng 4, năm 1975)

Có người hỏi tôi trên FaceBook

Sao thấy đề sinh năm 1975
“Biết không phải cố tình chơi khăm
Nhưng ngày 29 tháng 4… trẻ quá!?”
Không biết nói sao, chỉ cúi đầu vâng dạ
Đó là ngày tôi được tái sinh
Đã qua ba chìm và cả bảy cái lênh đênh
Dẫu muốn trẻ bao nhiêu
Cũng sẽ theo chiến hữu năm xưa lần lượt về với đất

NHÀ THƯ HỌA VŨ HỐI & SỬ GIA PHẠM TRẦN ANH, RA MẮT SÁCH TẠI NAM CALI.

Westminster/Nguyễn Ninh Thuận - Vào lúc 11 giờ trưa Thứ Bảy, 22 tháng 4 năm 2017, tại Hội Trường Viện Việt Học, Nhà Thư Họa Vũ Hối, ra mắt tập sách “ Vũ Hối 60 năm Văn học – Nghệ Thuật ” & Sử Gia Phạm Trần Anh đã ra mắt   “ Còn Một Chút Gì Thơ Rất Thơ ”

Thứ Sáu, 28 tháng 4, 2017

TRỌNG THỦY MỴ CHÂU THỜI NAY - Nguyễn Ninh Thuận

     Sắp đến Tết mà anh Hội Trưởng  Sử Việt bị bệnh phải vào nhà thương. Tuy nằm nhà thương, mà anh ấy lo lắng không ai trông coi gian hàng của  Sử Việt trong Hội chợ Tết do sinh viên tổ chức, anh ấy nhắn lời nhờ chị Mai và Tâm trông coi gian hàng trong suốt thời gian Hội chợ mở cửa. Thế là hai chị em khăn gói ra Hội chợ để túc trực tại đây. Trong gian hàng trưng bày những bức tranh của các vị anh hùng dân tộc Việt Nam qua bốn ngàn năm lịch sử và những chiến công lừng lẫy của các vị tiền nhân đã có công dựng và giữ nước chống ngoại xâm.

Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

ĐỨA CON LAI - Nguyễn Ninh Thuận


( Trích Tập truyện Dài “ ĐỜI ” ) sắp RMS sau này…
Một buổi trưa hè, trời nắng chói chang như thiêu như đốt khắp cả vạn vật... người và vật đều uể oải nhìn nhau thở dài chán ngán... Cây cối im lặng đứng nhìn nhau lặng lẽ... chúng cảm thấy bứt rứt khó chịu. Chúng muốn cởi phăng cái áo khô cằn sần sùi ra khỏi người, may ra mát mẻ đôi chút… Chúng lại trông ngóng, anh chàng gió đến viếng thăm em út đôi ba phút, cho đời được tươi mát, để chúng có thể hãnh diện làm cao giá với hung thần nóng đôi câu:
    -Mặc anh dọa dẫm, làm eo làm sách tôi...bên cạnh tôi sẵn sàng có chàng gió đến mơn trớn là đủ cho tôi có luồng sinh khí mới, để bay nhảy với đời rồi! Các nàng cây lá, hoa, cỏ còn cao giọng như thách thức sự quá đáng của thần nóng....

ĐOẢN KHÚC VƯỢT BIÊN - Nguyễn Ninh Thuận

     Trên màn ảnh những cảnh thương tâm, gian khổ của người mẹ bụng mang dạ chữa, trãi qua trong cuộc hành trình tìm tự do, trên biển cả mênh mông hiện ra làm Hồng Duyên không kiềm nước mắt òa khóc tức tưởi…
   -Are you OK? Ra dáng ngạc nhiên một thiếu phụ Mỹ ngồi cạnh Hồng Duyên ân cần thăm hỏi
   -Không có gì! Xin lỗi, tôi đã làm phiền bà khi không kiềm chế được mình, vì tôi là một nhân chứng sống trong một tình huống như thế, cách đây hơn ba chục năm, khi mẹ tôi mang thai tôi và đã bôn ba vượt biên, trốn thoát chế độ độc tài, dã man của Cộng Sản. Hồng Duyên cố cầm nước mắt thương tâm nhỏ nhẹ xin lỗi người ngồi cạnh.

Thứ Tư, 26 tháng 4, 2017

Ganh Tỵ -Ghen Ghét! - Nguyễn Ninh Thuận



-Kỳ trước chúng mình bàn cải những tính xấu của con người…Tính nói xấu người khác đã bàn qua! Vậy hôm nay chúng mình giở đống hồ sơ cũ ra bàn tiếp:
 Tính Ganh tỵ- Lòng Ghen ghét các bạn nhé!? Các bạn có đồng ý không?... Khi nào trong cuộc họp mặt, ỷ thể trọng tuổi nhất, Tâm lên tiếng trước…
-Kim đồng ý, vậy cả bốn chị em chúng mình giơ tay biểu quyết, để lấy đại đa số cho công bằng, để tâm phục khẩu phục đó nhé!

ĐẤU TRANH - Thơ Nguyễn Ninh Thuận



Lòng phấn khởi thấy người dân  như một,
             Đang sục sôi xây dựng hướng đấu tranh.
             Lửa tự do đang bừng cháy tung hoành,
             Quyết đốt sạch lũ tham tàn gian ác...
                Hỡi những ai nặng lòng cùng đất nước,
                Hãy nhiệt tình góp sức với Tháng Tư
                Hăng hái lên, xin đừng có chần chừ,
                Tạo sức mạnh ta muôn người như một...

NHỮNG TÍNH XẤU- *Tánh Nói Xấu Người Khác - Nguyễn Ninh Thuận


   Hôm nay Tâm đi nghe một buổi thuyết trình về những tính xấu của con người, sau đó thuyết trình viên đi sâu vào : Tánh Nói Xấu Người Khác, Tâm xin chia sẻ cùng các bạn những đề tài đó. Qua đây chúng ta có một bài học cho chính mình, gia đình & xã hội…“…Đã là con người không nhiều, thì ít chúng ta cũng có những thói hư tật xấu đó là những tánh: Ganh tỵ-Giận hờn-Hay lẫy-Hay buồn-Hay mỉa mai người khác-Nói láo-Ghen-Nói xấu người khác ( nghe tin đồn rồi kể lại cho người khác nghe, truyền miệng).  Đó là bản tính của nhiều người có những tánh xấu trên, nhưng quan trọng là thề hiện những tính đó lộ ra nhiều, hay ít và như thế nào mà thôi ! 

Thứ Ba, 25 tháng 4, 2017

NHỚ CẢ ĐỜI - Nguyễn Ninh Thuận

Lan và Hậu là đôi bạn thân nhau từ thuở tóc còn để chỏm. Nhà của hai trẻ không những chung một xóm, mà còn chung một hàng dậu. Hai gia đình thân thiết nhau như người cùng họ hàng, ruột thịt. Nhất là hai bà mẹ của hai đứa nhỏ tối ngày sát cánh bên nhau cùng vui buồn tâm sự… Mẹ của Lan nấu món nào ngon, cũng mang sang biếu xén gia đình Hậu. Ngược lại má của Hậu có của ngon vật lạ, đều chia phần cho mẹ Lan.

THƯƠNG NHỚ MẸ CHA - Nguyễn Ninh Thuận



Đêm về nước mắt trào tuôn,
Nhớ thương cha mẹ tỏ nguồn khúc nôi.
Bên nầy bờ biển xa xôi,
Nhớ cha thương mẹ, cả đời nhớ thương.
Bên nầy bờ biển đại dương,
Thương cha nhớ mẹ lòng vương vấn sầu.
Bây giờ con biết tìm đâu?
Bóng hình cha mẹ đượm màu tình thương.
Nhớ ngày con mới ra trường,
Lấy chồng xa xứ, lệ vương mắt Người.
Tình duyên con chẳng đẹp đôi,
Xứ người, con sống cảnh đời cô đơn.
Suối vàng cha mẹ tủi hờn,
Thương con gái út cô đơn một mình.
Đời con sao quá linh đinh,
Vì đâu nên cảnh duyên tình lỡ trao.
Nhớ cha lòng luống nghẹn ngào,
Thương mẹ con biết thuở nào tìm ra?
Quê hương xa tít mù xa,
Chạnh lòng nhớ lại cảnh nhà...ngày thơ.
Tìm về dĩ vãng trong mơ,
Vòng tay âu yếm mẹ chờ đón con.
“Còn cha gót đỏ như son,
Không cha không mẹ như đờn đứt dây”!
Bao giờ mới được sum vầy,
Như thời còn bé đượm đầy tình thương.
Bao giờ tìm được mùa Xuân,,
Gia đình sum họp, vui mừng xiết bao.
Có chăng trong giấc chiêm bao,
Thương cha nhớ mẹ nghẹn ngào lòng con.

Nguyễn Ninh Thuận

MẮT MÙ LÒNG SÁNG - Nguyễn Ninh Thuận

 Related image
    Viết theo một câu chuyện Thư Họa có thật
 Mấy năm trưiớc cứ mỗi dịp Xuân về, Liên Hội Người Việt Bắc Cali. lại tổ chức Hội Tết để đồng bào tị nạn vui vẻ đón Xuân. Trong dịp này ban Tổ Chức hay mời nhà Thư họa Vũ Hối, từ Maryland, miền Đông Hoa Kỳ đến dự Hội Tết để đồng hương mến mộ tài danh nhà Thư họa sắp hàng “ xin chữ ” của ông viết.   Những câu chúc Xuân, chúc Tết, tài lộc. sức khoẻ, những câu ca dao tục ngữ, câu thơ, câu đối....được nhà Thư họa thể hiện bằng những nét chữ bay bướm, thần tình....

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

HÈ CALI - Thơ Nguyễn Ninh Thuận



Hè về, không phượng đỏ đầy sân.
Chỉ thấy chói chang nắng bội phần,
Chẳng tiếng ve sầu kêu rên rỉ,
Mà sao lòng cũng thấy bâng khuâng.
 
Mấy tháng xa nhau có hững hờ?
Nỗi buồn thắm đượm nét ngây thơ.
Bên nầy phượng tím đua nhau nở,
Màu của sầu thương của đợi chờ.
 
Hè đến, tạm thời phải chia phôi,
Ta ráng vươn lên, tiến với đời.
Đừng quá bê tha, mà hỏng việc,
Trọn đời hối tiếc lắm ai ơi...

Nguyễn Ninh Thuận

Chị Tôi - Thơ Nguyễn Ninh Thuận



Tôi có người chị rất dễ thương,
Nuôi tôi từ thuở mới đến trường
Hy sinh hạnh phúc, lo cha mẹ,
Thương làm sao đời chị quá khổ đau.
 
Khi lớn lên chị đã phải nghẹn ngào,
Ôm con nhỏ vì chồng mê vợ khác.
Nỗi khổ nầy chị mang theo đến thác,
Chị tủi hờn vì lắm cảnh không vui.
 
Thương nhớ chị, lòng tôi quá ngậm ngùi,
Bệnh tê liệt, chị nằm như đã chết.
Con trai chị, bệnh ngặt nghèo vừa chết,
Thế là xong phận bạc bẽo một người.
 
Tuổi già rồi, chị sắp sửa tám mươi,
Nay bị bệnh, tôi lại ở xứ người.
Thương biết mấy, nhưng tôi không về được,
Đã lâu rồi tôi không dám về nước.
 
Bởi Cộng nô đã giở giọng hăm he,
Sẽ bắt nhốt, nếu tôi có trở về.
Vì lòng tôi vẫn giữ vẹn lời thề,
Cương quyết chống bọn độc tài Cộng  Sản.
 
Bốn hai năm toàn dân ngao ngán,
Bởi độc tài Cộng Sản quá tham ô.
Bốn hai năm tan nát cả cơ đồ,
Nên khao khát cùng mọi người đứng dậy...

Nguyễn Ninh Thuận

ĐỔI ĐỜI- Nguyễn Ninh Thuận

Trích Tập Truyện Ngắn “ NHỮNG MẢNH ĐỜI ”

Rồi ngày đau buồn của dân, quân, cán chính miền Nam ập đến... Một số ít người đã được Mỹ bốc đi. Đại đa số những người còn lại, kẻ anh dũng tự sát chết theo vận nước suy tàn. Người đảm lược, rủ nhau vào rừng chiến đấu chống lại kẻ thù chung của dân tộc. Kẻ cùng đường tiến thối lưỡng nan, uất hận, đành gạt nước mắt buông súng đầu hàng lũ giặc gian manh
...Cuối cùng tiếp nối nhau bị lừa vào các trại tù khổng lồ, được trá danh là trại “học tập cải tạo”! Hưng, chồng Minh nằm trong thành phần này... 
   Cả một cuốn phim Hưng đi “học tập cải tạo” hiện ra trước mắt Minh... 

Chủ Nhật, 23 tháng 4, 2017

NUÔI CHỒNG “ CẢI TẠO ” - Nguyễn Ninh Thuận


Lấy chồng mới được ba năm,
Nuôi chồng  “ cải tạo ” sáu năm có thừa.
Khó khăn, tần tảo sớm trưa,
Nhịn ăn, nhịn mặc để chừa thăm nuôi.
Gian nan vất vả ngược xuôi,
Nuôi chồng “ cải tạo ” phận người hiền thê.
Kẻo không miệng thế cười chê,
Chồng đi “ cải tạo ” chẳng hề xót thương!
Thăm nuôi cũng lắm đoạn trường,
Xe cộ khan hiếm, thêm đường khó đi.
Thương chồng, chẳng quản ngại chi,
Gian nan cách mấy, cũng đi nuôi chồng.
Con thơ tay ẳm, tay bồng,
Quảy đơm quà cáp, thăm chồng chẳng than!...
Xứ người nay được giàu sang,
Thay khăn đổi áo, chẳng màn đến em.
Tình đời sao lắm bon chen?
Thôi đành an phận, tình duyên bẽ bàng.
Thương người xứ lạ ngỡ ngàng,
Thương người phận bạc, xốn xang cõi lòng.
Duyên tình nào biết đục trong ?
Biết ai chung thủy, mà lòng gởi trao.
Thương người, lòng luống nghẹn ngào.
Rưng rưng nước mắt, lệ trào hoen mi.
Thương người chẳng biết nói gì,
Nguyện cầu Đức Phật từ bi giúp nàng…

Nguyễn Ninh Thuận

Thứ Bảy, 22 tháng 4, 2017

LẠI CHUYỆN KHO THUỐC ĐẠN... - Nguyễn Ninh Thuận

Hôm nay chị em chúng mình bàn tiếp vu “nổ”, vì đề tài này nói hoài không hết chuyện, Tâm lên tiếng đề nghị khi các bạn đến họp mặt.
      -Phải đó chị, Kim cũng đang buồn, khi mới đây gặp lại Xuân đã làm mặt lạ khi Kim lên tiếng mừng rỡ chào hỏi cô bạn học chung trường, chung lớp, thời trung học ở Việt Nam và sau đó lên học Sư Phạm…Chúng em ra trường khi đất nước nhiểu nhương, lọt vào tay Việt Cộng. Như các chị biết, năm 75 tranh tối tranh sáng, đời sống rất khó khăn, ai cũng tất bật làm ăn, lo cho cái bao tử và gia đình con cái, dù là bữa đói bữa no, hay ăn độn khai sắn, có khi khoai sùng, khoai hư nữa chứ!… 

“NỔ” TO- Nguyễn Ninh Thuận



Minh được bảo lãnh sang Mỹ trong thời tiết lạnh của Phila., nàng cảm thấy buồn, vì lạ cảnh lạ người. 
   Sáng nay, Chủ Nhật, nắng ấm, cậu em chở nàng đi chợ Việt Nam.
  Đang loay hoay trong quầy rau, Minh bỗng nghe tiếng reo mừng:
  -Chào cô giáo Minh! 
   Minh ngỡ ngàng nhìn người thiếu phụ sang trọng, bà ta tiếp lời:
  -Hoa đây! Em ở gần nhà Cô giáo, em hay sang nhờ cô giáo viết thư, tính toán sổ sách…
   Minh chợt nhớ ra và vui mừng hớn hở:
  -Nghe Hoa ra bến tàu chầu chực và may mắn sang Mỹ trước tháng Tư, nhìn Hoa sang trọng, tôi nhìn không ra! 

Thứ Sáu, 21 tháng 4, 2017

Vợ Tôi - Nguyễn Ninh Thuận


   Hôm trước trong buổi họp bạn, anh chị em chúng  ta đưa ra đề tài“Chồng tôi….”. Câu 
chuyện luận bàn có vẻ sôi nổi... phía nữ giới tranh luận hào hứng...     Các Ông cũng tế
 nhị, chịu lép vế để cho các Bà phát biểu quan điểm của mình trước, rồi  giao     ước sẽ 
có một cuộc gặp mặt khác,  để các Ông nói lên câu chuyện “Vợ tôi” ra sao?     Hôm nay 
chúng ta tiếp tục bàn cải chuyện  “Vợ Tôi ”.

“CHỒNG TÔI” - Nguyễn Ninh Thuận

     
      Hôm nay chúng tôi họp bạn và bàn cãi với nhau về vấn đề “Chồng Tôi”...Có nhiều câu hỏi được nêu ra…
      “Có đàn bà nào lập gia đình mà lại nghĩ đến chuyện ly dị... Cũng không ai bước vào đời sống hôn nhân, mà không nghĩ đến hạnh phúc gia đình...Nhưng tại sao đổ vỡ lại xảy ra như cơm bữa trong các gia đình?”
      Câu trả lời duy nhất chỉ có thể là:
 -Người ta không nắm vững được nghệ thuật làm vợ, làm chồng. Người ta chưa biết yêu! Chính vì vậy, mà vô tình người ta làm khổ nhau!..
      “Vậy các đức lang quân cần xét lại bản thân mình...và sau đó chúng tôi sẽ xét lại bản thân làm vợ của chị em chúng tôi... ”