Danh sách Blog của Tôi

http://thotamthuan.blogspot.com/


Soi gương chợt biết mình già!
Tuổi xuân còn đó, la cà đâu đây!?    
Trên đầu lú nhú tóc sâu,
Chân chim xuất hiện, mắt nâu âu sầu
Nghĩ suy cảm thấy rầu rầu
Tuổi thơ quay mặt, tuổi sầu đến mau
Cuộc đời như giấc chiêm bao,
Mới còn bé đó, giờ cao lớn rồi!
Bao năm vật đổi sao dời,
Có chồng, thoáng chốc, nay thời bốn con.
Nổi trôi theo vận  nuớc non,
Quê  người tạm sống, héo mòn kiếp hoa.
Thương thay duyên phận đàn bà,
Có chồng chẳng được mặn nồng ái ân.
Chuyện nhà…chẳng được góp phần,
Quyết định độc đoán, chỉ cần chồng thôi!
Hai hàng nước mắt tuông rơi,
Cố ngăn dòng lệ, sống đời… nuôi con.
Cầu cho khôn lớn vuông tròn,
Học hành thành  quả, có còn gì hơn…
Bao năm ngậm đắng nuốt hờn,
Nay con thành đạt, tạ ơn Phật Trời .
Buồn chồng nên muốn thảnh thơi,
Nên không vướng bận với người năm xưa….
Phiền toái luôn bỏ ngoài tai,
Cạn khô nước mắt vẫn chưa vừa lòng!
Đời tôi sao quá long đong,
Bạn bè cũng lắm, nhưng không thật tình!
Khiến lòng tôi quá bất bình,
Thôi thì an phận một mình cho xong!
Thương thay số kiếp má hồng,
Có chồng mà vẫn phòng không một mình!
Nào ngờ duyên nợ ba sinh,
Cuối đời lại sống một mình chơi vơi…
Ai ơi! hãy nhớ lấy lời,
Không thương thì chớ sống đời bên nhau!
Vài lời tâm sự gởi trao,
Yêu nhau, xin gởi trọn câu ân tình …!
Nguyễn Ninh Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét