Danh sách Blog của Tôi

Thứ Hai, 24 tháng 4, 2017

Chị Tôi - Thơ Nguyễn Ninh Thuận



Tôi có người chị rất dễ thương,
Nuôi tôi từ thuở mới đến trường
Hy sinh hạnh phúc, lo cha mẹ,
Thương làm sao đời chị quá khổ đau.
 
Khi lớn lên chị đã phải nghẹn ngào,
Ôm con nhỏ vì chồng mê vợ khác.
Nỗi khổ nầy chị mang theo đến thác,
Chị tủi hờn vì lắm cảnh không vui.
 
Thương nhớ chị, lòng tôi quá ngậm ngùi,
Bệnh tê liệt, chị nằm như đã chết.
Con trai chị, bệnh ngặt nghèo vừa chết,
Thế là xong phận bạc bẽo một người.
 
Tuổi già rồi, chị sắp sửa tám mươi,
Nay bị bệnh, tôi lại ở xứ người.
Thương biết mấy, nhưng tôi không về được,
Đã lâu rồi tôi không dám về nước.
 
Bởi Cộng nô đã giở giọng hăm he,
Sẽ bắt nhốt, nếu tôi có trở về.
Vì lòng tôi vẫn giữ vẹn lời thề,
Cương quyết chống bọn độc tài Cộng  Sản.
 
Bốn hai năm toàn dân ngao ngán,
Bởi độc tài Cộng Sản quá tham ô.
Bốn hai năm tan nát cả cơ đồ,
Nên khao khát cùng mọi người đứng dậy...

Nguyễn Ninh Thuận

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét