Danh sách Blog của Tôi

Thứ Bảy, 20 tháng 5, 2017

ĐẾN MỘT LÚC - Nguyễn Ninh Thuận



Đến một lúc, ta không còn buồn nữa,
Và lòng ta mãn nguyện việc ta làm,
Là đến lúc ta không còn chọn lựa,
Giữa buồn vui, Địa Ngục với Thiên Đàng !

Đến một lúc, ta xa nhau vĩnh viễn,
Vì có ai sống mãi ở trên đời,
Thế cho nên ta nguyện lòng thực hiện:
Một “Tình Yêu Cao Thượng” tặng nhau thôi!

Đến một lúc, ta nhìn ra ảo ảnh,
Mà chúng ta tìm mãi vẫn không thành,
Rồi nhìn lại người đang ngồi  bên cạnh,
Vẫn nhìn ta với ánh mắt long lanh?

Đến một lúc, ta nhận ra hạnh phúc,
Chẳng đâu xa, mà nó ở rất gần!
Ta cảm nhận niềm vui chính là lúc:
“Bước thảnh thơi bên hoa cỏ theo chân”?...

 Có phải thuở ngày xưa hai chúng mình,
 Là Ngưu Lang, Chức Nữ, ở Thiên đình,
 Bị đày Hạ giới, nên đành phải chịu,
 Số phận phải lênh đênh của cuộc tình ?

Nguyễn Ninh Thuận


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét