Vào trưa hè cuối tuần, trong khu Shopping lớn, người
đàn ông trẻ quần sọt, áo thun ngắn tay với vẻ mặt thiểu nao, đẩy xe một cháu
trai bụ bẩm khỏang hơn mười hai tháng đang khóc lè nhè…Tay còn lại chàng ta xách
mấy túi của Macy’s, Banna republic, A/X…Trên xe đẩy cháu bé treo tòn ten mấy
túi lớn đồ đạc lỉnh kỉnh.
<!>
Người đàn bà đi sau, dáng vẻ thanh lịch, nom rất trẻ với áo quần đúng thời trang mùa hè –quần vải nhẹ trắng quá đầu gối, áo thun sát nách màu vàng nhạt. Cô nàng dắt bé gái gần sáu tuổi đang vùng vằng không muốn đi theo mẹ. Dù đang bận rộn xách với mấy túi nhỏ của cửa hiệu Gap, và trên vai nàng khoác cái ví da thời trang màu da bò; người đàn bà vẫn cúi xuống vỗ về cháu gái đang phụng phệu mặt…
<!>
Người đàn bà đi sau, dáng vẻ thanh lịch, nom rất trẻ với áo quần đúng thời trang mùa hè –quần vải nhẹ trắng quá đầu gối, áo thun sát nách màu vàng nhạt. Cô nàng dắt bé gái gần sáu tuổi đang vùng vằng không muốn đi theo mẹ. Dù đang bận rộn xách với mấy túi nhỏ của cửa hiệu Gap, và trên vai nàng khoác cái ví da thời trang màu da bò; người đàn bà vẫn cúi xuống vỗ về cháu gái đang phụng phệu mặt…
Chúng
ta thử nghe mẫu đối thoại của gia đình họ…
-Em bảo anh trước khi gia đình mình ra biển
chơi, em cần mua lotion chống nắng cho các con. Vậy mà em bắt cha con anh đi
theo em hơn ba, bốn tiếng đồng hồ trong khu shopping này đến phờ người luôn! Em
đi loanh quanh hết tiệm này đến tiệm khác. Tiệm nào ghé qua, em cũng mặc thử vào cởi ra, chọn mua đồ lia lịa…
-Em
định mua lotion thôi! nhưng đi qua các tiệm, thấy họ sale 30% - 60%. Em ghé vào
xem thử, thầy áo quần đẹp lại giá rẻ, nên
không để dịp may qua đi, uổng lắm…
-Anh
thấy áo quần em mua về mấy đợt trước còn treo đầy tủ chưa mặc đến, nhản hiệu
còn treo lủng lẳng! Có cái còn đóng bụi thời gian nữa đó! Em phí phạm quá! Em
đừng tưởng cứ cà thẻ tối đa, bây giờ không xuất tiền ra trả không xót ruột. Cuối
tháng em trả tiền liền, có thể không tính tiền lời. Nhưng nếu mua nhiều, trả
không nỗi, rồi nợ nần chồng chất lên mãi, cứ còng lưng trả tiền lời, còn tiền
nợ vẫn là nợ và nó cứ sinh sôi nẩy nở ra mãi, đến ngập đầu luôn...
-Áo
quần đó em không thích nữa, nên em mua cái khác đẹp hơn. Mình làm ra tiền thì
tiêu, chứ khi buông xuôi hai tay về với lòng đất có đem theo tiền bạc được
không?
-Hàng
nào mới nhìn qua, cũng đẹp, cũng thích cả! Nếu em cứ mua hết thì tiền đâu để
trả, và chắc phải mua thêm vài cái tủ nữa mới có chỗ chứa! Em liệu cái nào
thích thì mua về để mặc. Em ham rẻ, on sale rồi cứ mua đại mua càn, rẻ đâu
chẳng thấy chỉ thấy tốn tiền vô ích vì không mặc, lại mất thì giờ đi lòng vòng
lựa chọn, thử vào cởi ra đã mệt người lại mất thì giờ vô ích…
-Sao
anh kẹo kéo thế. Ai cũng như anh thì kinh tế Mỹ làm sao lên nổi! Cần phải mua
sắm chứ!
-Anh
không phải loại đàn ông tính tóan chi ly. Nhưng cái nào xài đúng cách, dù mắc
cũng mua. Chứ rẻ mà không dùng được, cho không, anh cũng không nhận nữa kia mà!
Từ trước đến nay, anh đâu có ghé mắt vào sự mua sắm của em. Nhưng nay thấy sự
việc trước mắt, cũng cho anh góp ý vào chứ! Anh đi làm cả tuần vất vả. Cuối
tuần anh muốn nghỉ ngơi, hít thở không khí thiên nhiên và vui chơi với gia
đình, để rồi tuần sau đi cày tiếp… Anh đã dẹp những thú vui cá nhân như xem
phim, đến tiệm cà phê đấu láo với bạn bè…dành hết thì giờ cho vợ con…Thế mà
suốt cả buổi này, chúng mình để mất cơ hội cho con cái vui đùa với biển cả. Anh
đã phí phạm thời gian lẻo đẻo theo em và con cái mệt mõi không đúng ý thích của
chúng…Lần sau, em nên có kế hoạch hẳn hoi, em muốn đi shopping thì đi một mình,
cho cha con anh ở nhà vui chơi với nhau cho đỡ vất vả! Nếu ñaõ lỡ đến đây, em đừng hẹn lần, hẹn lửa sắp xong để cha con anh phải
khổ sổ theo em bén gót. Em cho cha con anh ngồi đợi em trong một xó xỉnh nào
cũng được, hay cho con vui chơi những
trò chơi ở đây có phải hơn không?!
-Mẹ
ơi con mệt và khát nước lắm rồi! Đi về nhé mẹ!...
Mua chi cho lắm, tốn tiền,
Đi theo em mãi, lại phiền cho anh!
Đứa lớn cứ chạy loanh quanh
Con ngồi xe đẫy, nắng hanh dọi vào
Tiếng người réo gọi lao xao,
Khiến cho con trẻ đâu nào ngủ yên…
Muốn cho cho chấm dứt öu phiền!
Tiêu pha chừng mực, dù tiền có dư!
Qua mẫu đối thoại của đôi vợ chồng trẻ, chị em phụ nữ chúng ta suy nghĩ gì về vấn nạn shopping khi áo
quần mặc không hết, còn chất đống ở nhà?
-Trong thời buổi kinh tế khó khăn, chúng ta
nghï sao và làm gì để tiết kiệm ngân quỹ gia đình khi đi mua những thứ không
cần thiết?
-Vì bệnh ghiền shopping mà cứ hoang phí
tiền bạc, kể cả thì giờ đi mua sắm?
-Cứ thấy hàng sale là nhắm mắt mua, không
chịu cân nhắc những thứ đó có thật sự cần dùng không vaø tốt xấu ra sao? Có đáng cho chúng ta mua không?
-Bạn
nghĩ thế nào veà
mẩu tin người mẹ mê shopping đến nỗi để quên con trong xe nóng đến chết?
-Bạn suy
nghĩ thế nào khi bắt chồng con lẻo đẻo theo mình hàng mấy giờ cho việc mua sắm
không đâu của mình?
-Có
nên bắt các đấng mày râu theo chị em ta đi shopping không? Có nên để các chàng
biết đến sự mua sắm, xài tiền của chúng mình cho việc shopping không?
- Tệ nạn shopping của giới nữ có ảnh hưởng
gì đến hạnh phúc gia đình ?
- Nếu có hay không thì trong trường hợp
nào?
- Các bạn không trả tiền mặt ra một lúc,
thấy không xót; cứ mang thẻ ra cà vô tội vạ. Thế rồi sau đó, tháng tháng chỉ
trả tiền lời. Sau đó nợ mua những món hàng chồng chất lên mãi, tính ra món hàng
mua rẻ đâu chẳng thấy mà đắt gấp bội lần. Món hàng chúng mình xài thì còn đở,
có khi không xài đến mà phải nợ ngập đầu, bạn nghĩ sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét