(Câu chuyện có thật; nhưng vì muốn
bảo mật lý lịch cá nhân, nên xin đổi tên họ và nơi chốn)
Mùa Thu chầm chậm đến Nam Cali không
cần mời gọi. Những chiếc lá vàng hai tay buông xuôi, rơi nhanh nhanh, không còn
sức bám víu vào những cành cây như mấy tháng trước tràn đầy sức sống. Nay chàng
cây đành an phận, không còn tranh đua với thời tiết nữa mà vội vàng khoác những
chiếc áo sần sùi câm nín cho bản thân mình thì làm sao có thể che chở cho những
nàng lá đã hết thời xuân sắc, không còn xanh tươi mơn mởn như ngày nào - Đó là luật
sinh tồn của tạo hóa: sinh ra lớn lên rồi trở về với cát bụi!…
<!>
<!>
Hôm nay Thu đã về chưa?
Gió hiu hiu thổi đong đưa trên cành,
Kìa bao lá chẳng còn xanh,
Như vương vấn mãi không đành lìa cây …
Chiều nay Minh Minh không có lớp học trễ, nàng
sẽ về nhà sớm. Bước chân Minh Minh dẫm lên những lá vàng tràn ngập cả sân cỏ,
che lấp hết màu xanh của thảm cỏ vừa mới cắt xén. Những chiếc lá dưới chân Minh
Minh nghe sột soạt để rồi nát ra từng mảnh vụn theo ý nghĩ của nàng…Minh Minh
thích đi băng qua sân cỏ ra chỗ đậu xe, để vui đùa với cây cỏ và đếm thời gian
trôi qua…
Buổi
tối đến thật nhanh, trong ý nghĩ của nàng:
-Mấy
hôm nay đổi giờ, mặt trời đi ngủ sớm quá! Bây giờ mới hơn năm giờ mà trời đã
tối thui! Chán ghê, mắt mũi mình lem nhem, lái xe trong cảnh tranh tối tranh
sáng là một cực hình đây! Mình phải lái xe cẩn thận để khỏi bị phiền phức.
Tháng trước mình quên mở đèn xe, bị ông cảnh sát cho cái ticket mất mấy trăm,
lại còn khăn gói đi học xóa ticket nữa chứ!
Cũng
may nhà Minh Minh chỉ cách trường năm phút lái xe, nên thần kinh nàng đở căng
thẳng với bao lo sợ bâng quơ…Minh Minh bước vội vào nhà để tránh cơn gió Thu ùa
vào làm nàng rùng mình. Minh Minh nhanh chóng hâm nóng thức ăn. Nàng mang tô
cơm để trước bàn computer, vừa ăn vừa viết bài… Đó là thói quen thường nhật của
nàng, một người sống lẻ loi một mình không bận bịu chồng con. Đang say sưa viết
bài thì tiếng điện thoại reo vang…
-A
lô! Xin lỗi ai ở đầu dây thế? Minh Minh vội cầm ống nghe lên vì máy điện thoại
để ngay trước mặt nàng.
-Thanh
đây! Sao Minh Minh khỏe không?
-Cám ơn anh, vẫn khỏe như con bò kéo xe! Có
chuyện gì cần mà gọi Minh Minh thế? Minh
Minh bông
đùa trả lời.
-Chúng mình là đôi bạn tốt từ bao lâu nay và sẽ
là bạn tốt suốt cuộc đời! Thanh và Minh Minh bao nhiêu năm nay đã bắt tay giúp
đỡ một sinh viên nghèo bên Việt Nam học Y Khoa
được năm năm rồi. Năm nay cô ta sẽ tốt nghiệp Bác Sĩ, nhưng bây giờ em đã được
nhiều hội đoàn giúp rồi, mình yên tâm không còn lo cho nó như trước đây nữa.
Nay Thanh biết được Nguyễn Phúc Lam là Mục Sư đang lâm vào hoàn cảnh rất thương
tâm…Phúc Lam vừa đi giảng đạo vừa tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân
quyền thì bị bắt vào tù của chế độ sắt máu Việt Cộng. Cảnh tù tội dưới
chế độ CS như thế nào, thì Minh Minh cũng đã biết trong ba mươi ba năm nay
người ta đã nói nhiều bằng nước mắt và máu rồi! Mục Sư Lam đã trốn trại tù sang
Campuchia, đường trốn trại gian khổ, cận kề với cái chết ra sao thì người ta
cũng kể rất nhiều… chúng mình đã nghe đầy tai! Trời thương che chở cho Phúc Lam
được trốn thoát loài quỹ dữ. Thời gian trước có một Mục Sư ở Mỹ giúp đỡ tiền
bạc sinh sống, nhưng gần đây vị Mục Sư nầy tuổi già sức yếu, đã về với Chúa.
Phúc Lam bị Việt Cộng truy đuổi, nên không thể làm việc gì có tiền sinh sống. Anh
ta đành sống lang thang ngoài đường, và bán máu độ nhật hầu tranh đấu cho đồng
bào Việt Nam. Mỗi lần bán máu được hai ba chục đô, số tiền vừa đủ cho việc ăn
uống dè xẻn trong một hai tuần. Cứ thế, Phúc Lam tiếp tục bán máu để sống ,
nhưng do không có tiền ăn uống bồi dưỡng nên có lúc chỗ lấy máu từ chối vì lý
do sức khỏe, người anh ta bạc nhược, xanh như tàu lá, sợ Phúc Lam xỉu tại chỗ họ
sẽ mang họa!… Mặc dầu Thanh không có công ăn việc làm, nhưng cũng cố gắng giúp
đỡ và xem Phúc Lam như một đứa em của mình vậy! Biết Minh Minh là người bạn
tốt, rất từ tâm và rất kín đáo nên Thanh mới tâm sự và mong rằng Minh Minh vì Thanh,
vì lòng từ tâm mà sẵn lòng giúp Phúc Lam trong lúc nầy. Hy vong mọi việc làm
của Thanh mà có bàn tay của Minh Minh nhúng vào thì đều tốt đẹp và suôn sẻ cả.
Mong rằng Minh Minh coi Phúc Lam như đứa em trai của mình mà hết lòng giúp Lam
trong lúc này. Tên thật và địa chỉ của
Phúc Lam là Nguyễn Văn… , ở Campuchia…
Nếu gởi tiền bằng Money Gram hay qua Western Union thì chỉ cần tên họ và địa chỉ ở Campuchia
là đủ rồi. Hôm qua Thanh vừa gởi cho Phúc Lam 100 đô qua Western Union mất 15
đô lệ phí dịch vụ. Nếu Minh Minh gởi giúp thì nên ra đó gởi…
Nghe
Thanh kể hoàn cảnh thương tâm của Phúc Lam, Minh Minh xót xa, và nhận lời với
Thanh giúp đỡ Lam. Sáng hôm sau Minh Minh gởi 100 đô cho Phúc Lam. Sau một vòng
đi chợ mua thức ăn, Minh Minh trở về nhà và nhận forward email của Thanh gởi
cho Phúc Lam với nội dung…
…Em
Phúc Lam, Minh Minh là người bạn tri âm tri kỷ của anh từ bao nhiêu năm nay.
Bút hiệu Thanh của anh là do cô Minh Minh chọn cho anh đó! Cô ấy rất từ tâm, trước
đó đã từng giúp hai sinh viên Y Khoa nghèo có cha mẹ giáo viên già bên Việt Nam
cho tới ngày ra trường trở thành Bác Sĩ. Và năm năm vừa qua, Minh Minh cũng phụ
tiếp tay với anh nuôi một sinh viên nghèo (con của một cô giáo bạn của em gái
anh cùng quê Tây Ninh). Đứng trước hoàn cảnh của Lam anh rất thương tâm, nhưng
anh không thể một mình lo cho em được khá hơn, Vì thế anh mới lên tiếng nhờ
người bạn tốt nhất của đời anh tiếp tay lo cho em được gì hay nấy. Hy vọng có
bàn tay của Minh Minh em sẽ bớt khổ hơn. Em đừng ngại lý lịch của em bị phổ
biến ra rộng, vì cô ấy rất tốt và rất kín đáo. Em hãy an tâm, đừng lo lắng gì
cả. Thương chúc em vui khỏe và tràn đầy ơn phước của Chúa.- Anh Thanh.
Hôm
sau Minh Minh nhận được email của Phúc Lâm.
Kính chị Minh Minh
Thưa chị, chiều hôm nay, em đã nhận được quà
chị gởi giúp, mọi thủ tục giao dịch khá dễ dàng và thuận lợi. Em hết sức cảm
kích trước tấm lòng và nghĩa cử của chị. Dù chưa biết em là ai, duy chỉ qua lời
giới thiệu của anh Thanh mà chị đã mở lòng giúp đở, tấm lòng vàng của chị thật
quý hóa và thật đáng trân trọng.
Thưa
chị, bây giờ em mới thực sự thấu hiểu cái chân giá trị của tình người. Những
năm tháng còn lánh nạn ở Cambodge em cũng có ra tay cứu giúp và giải thoát hàng
ngàn cô gái Việt nam bị bán làm nô lệ tình dục trong các nhà chứa ở khắp cái
địa ngục trần gian Cambodge đó, và cũng đã giúp khá nhiều cô gái hoặc hoàn
lương hoặc trở lại được với gia đình, tuy vậy em vẫn chưa cảm nhận được cái giá
trị đích thực của những trợ giúp trong cơn khốn khó. Nay chính bản thân em lại
được Chúa thử thách trong hoạn nạn này với những chuỗi tháng ngày cùng cực để
nhận được sự trợ giúp của anh Thanh, rồi của chị, em mới thấy được cái giá trị
của lòng nhân ái, sự đùm bọc, yêu thương và trợ giúp cho nhau trong lúc khó
khăn. Cảm ơn Thượng đế đã ban cho em nan đề này để em được chiêm nghiệm và thấu
triệt thêm về giá trị nhân bản của lòng bác ái và đức hy sinh .
Xin
được cảm tạ chị vạn bội về tấm lòng nhân hậu và trợ giúp kịp thời của chị trong
lúc em đang ở ngưỡng tột cùng của sự cùng cực và khổ đau. Nguyện xin Chúa Nhân
Lành ghi nhớ công đức của chị để ban mọi sự bình an tron đời sống gia đình cũng
như trong mọi công việc của chị. Nguyện xin Ngài đáp đền cho chị thật bội hậu.
Trân trọng
Em- Phúc Lâm
Phía
dưới email của Phúc Lam là của Thanh …
…Bây
giờ Lam tạm ổn định cuộc sống rồi chứ? Anh có trình bày trường hợp của Lam cho
nhiều anh chị em quen biết biết trong một phiên họp, nhưng dường như không có
ai sẵn lòng giúp Lam trừ Minh Minh (có lẽ vì cuộc sống nhiều người đang gặp khó
khăn về tài chánh). Hồi sáng nầy cô Minh Minh có gọi phone hỏi anh đã nói gì
với Lam? Anh trả lời: "Anh coi Lam như đứa em, và Minh Minh lúc nào cũng
là bạn tri âm tri kỷ đến suốt đời của anh. Lúc nào cũng sẵn lòng và tích cực hỗ
trợ nhau trên mọi hoạt động." Hôm
trước nghe hoàn cảnh của Phúc Lam đã làm anh xúc động, anh có viết bài thơ tặng
em, nhưng mấy hôm rày quên chuyển, giờ anh chuyển sang cho em:
Tôi đã khổ, nhưng thấy em khốn khổ,
Hơn tôi nhiều, nên thương quá em ơi!
Là Mục Sư, em rao giảng cho đời,
Lời Chúa dạy cho con người ăn ở.
Nhưng rất tiếc, em sanh không đúng chỗ,
Bọn quỷ ma lừa dối cả thế gian.
Chúng bảo rằng chủ nghĩa chúng thiên đàng,
Nên bóp chết Tự Do bao kẻ khác!
Chúng đâu nghĩ chuyện chúng làm quá ác,
Miễn làm sao dập tắt được đối phương.
Vì quê hương ta một dạ kiên cường,
Dẫu có chết vẫn không hề thay đổi…
Đọc xong forwad email Minh Minh vội viết email cho Phúc Lâm:
…Phúc Lâm,
Chị
Minh Minh quen nhiều hội đoàn lo cho các nhà tranh đấu, lên tiếng và can thiệp
các trường hợp mua bán phụ nữ…Chị có thể nhờ các hội đoàn đó lên tiếng can
thiệp cho em. Vậy chị hỏi ý kiến em có bằng lòng không? Chị chờ tin Phúc Lam,
chúc em những lời đẹp nhất.- Chị Minh Minh.
Hôm
sau Minh Minh nhận được email của Phúc Lam:
…Chị
Minh Minh kính mến
Trước
hết em xin chị thứ lổi cho về sự phúc đáp chậm trể này, hơn hai tuần qua sống
cảnh màn trời chiếu đất, không có điều kiện để post bài nên nhiều thân hữu, ở
trong nước sốt ruột quá, tất cả lo lắng cho sự an ninh của em nên viết nhiều
thư hỏi han và cho biết rất nhiều người băn khoăn vì thấy em vắng trên các diễn
đàn khá lâu, do vậy mà chiều nay, sau khi thuê lại được nhà và kết nối trở lại
được với internet, em tranh thủ post một số bài để các thân hữu an lòng, rồi
mới phúc đáp thư cho chị đây.
Thưa chị, Em xin chân thành cảm ơn chị đã có
lòng thương xót và giúp đỡ cho em để chấm dứt những ngày ăn bờ ngủ bụi, khổ sở
đến không thể nào tưởng tượng được! Nay chị lại có nhã ý vận động các đoàn thể
trợ giúp. Thưa chị, trong tình cảnh hiện thời của em, mọi sự trợ giúp dù ở mức
độ nào cũng hết sức cần thiết, nhất là đối với các anh trong các hội đoàn lo
cho các nhà tranh đấu, chống buôn bán phụ nữ… chắc cũng đã nhiều người biết đến
em, nhất là vào những năm lánh nạn ở Cambodia, với những hoạt động trợ giúp các
nhà dân chủ trong nước khi đào thoát sang Cambodia lánh nạn, cũng như hoạt động
chống buôn bán phụ nữ và trẻ em Việt nam vào con đường mại dâm trong một dự án
mà em kết hợp với IOM ở Phnom Penh. Tuy nhiên, cũng do hoạt động này với nhiều
lần em lên tiếng tố cáo chính quyền CSVN và bọn quan tham ở Đại Sứ Quán của VC
ở Phnom Penh đã tiếp tay cho những đường dây buôn người đó, và việc này đã khiến
các cơ quan an ninh của VC tìm đủ mọi cách để truy sát em, cũng như tung ra
nhiều hỏa mù để ly gián em với cộng đồng người Việt hải ngoại, gần đây trên
trang Tin Paris có đăng một bài nói về cuộc họp mặt "Việt Kiều Yêu
Nước" tại Hà nội vào tháng 11 tới đây, em thấy có cả tên em trong số những
Việt kiều về dự hội nghị đó, em biết ngay rằng đây là trò bẩn, tung hỏa mù của
CS để ly gián gây chia rẽ lẫn nhau trong nội bộ những nhà tranh đấu cho dân chủ!
Chỉ sợ nhiều anh em bị lung lạc trước những đòn tung hỏa mù này của VC. Nay
những chuyện liên quan đến tiền bạc lại là vấn đề khá tế nhị, VC cũng rất dễ sử
dụng những chuyện này để đánh phá hoặc bội nhọ chúng ta như chúng vẫn thường
làm từ trước đến nay; cho nên với thiện ý giúp em và giúp cho công việc của em
hiện nay, nếu có thể, xin chị trao đổi với tính cách riêng tư (personally) thì
tốt hơn, bởi lẽ tin tức sẽ không bị rò rỉ ra ngoài để bị VC đánh phá. Em tin là
chị làm được việc nầy.
Thưa chị, khi đang viết thư này cho chị, thì em lại nhân được một thư nữa của chị, em hiểu là chị đang mong thư, nên em tạm vắn tắt như vậy để gởi đến chị trước đã. Những thư sau em sẽ trao đổi với chị dài hơn, chị nhé.
Thưa chị, khi đang viết thư này cho chị, thì em lại nhân được một thư nữa của chị, em hiểu là chị đang mong thư, nên em tạm vắn tắt như vậy để gởi đến chị trước đã. Những thư sau em sẽ trao đổi với chị dài hơn, chị nhé.
Kính
chúc chị luôn vạn an- Em , Phúc Lam
Thế rồi Minh Minh ráo riết đi tìm các người quen nhờ giúp đỡ, nhưng sự
việc không đơn giản theo cảm tính của
nàng…Sau khi nghe Minh Minh trình bày những sự việc hạn hẹp nàng biết, các anh
hỏi lý lịch cùng những sự việc diễn tiến hoạt động của Phúc Lam thì Minh Minh
mù tịt, chẳng biết trả lời ra sao, nên đành email cho Lam.
… Hi Phúc Lam.
… Hi Phúc Lam.
Chị
Minh Minh đây, em có khỏe không? Chị muốn biết sơ qua một chút về em.Em làm Mục
Sư thì ai biết em, em thuộc hệ phái Tin Lành nào và ở đâu? Chị không phải
điều tra viên mà hỏi em nhiều thế... Chị thì đơn giản lắm, ai nói sao tin vậy,
nhưng chị nhờ những ngườii tranh đấu, chứ không phải dân gì đâu mô, em
đừng lo vì chị sẽ bảo mật không để em khó khăn, chị sẽ tìm hiểu kỹ càng trước
khi nhờ họ. Chị sợ em ở bên đó lâu ngày bị bại lộ, VC bắt lại em thì khổ thân.
Nếu chị còn trẻ, có công ăn việc làm đàng hoàng, chị sẽ đứng ra bảo lảnh cho em
qua Mỹ, Nhưng chị già rồi, nên khó lòng và biết tìm ai đây để lo cho em, chị
chỉ trông cậy vào những người tranh đấu...Hay chị đi gõ cửa các vị dân cử Việt
Nam ở Mỹ lên tiếng lo cho em, em nghĩ thế nào?!
Thôi chị nói ít, mong em hiểu nhiều…Chúc em
được mọi điều như ý.
Chị-
Minh Minh
Chẳng
chờ đợi lâu, Minh Minh nhận phúc đáp email của Phúc Lam:
…Kính chị Minh Minh,
Lời
đầu thư, em xin gởi đến chị lòng chân thành biết ơn của em về những tình cảm và
nghĩa cử của chị. Tất nhiên, chị là ân nhân của em, và trực giác tâm linh cũng
giúp em hiểu được chị, nên em có ngần ngại gì đâu mà không nói rõ về em để chị
hiểu. Em xuất thân ở Huế, dòng Nguyễn, nhưng từ sau tháng 8 năm 1945 chi tộc
nhà em đổi sang họ Ngô để đề phòng một cuộc thảm sát như những nạn nhân của
cuộc cách mạng Pháp. Năm 1974 em vào đại học Huế và cùng sinh hoạt trong Tổng
hội Sinh viên Huế, dưới sự lãnh đạo của Giáo Sư Nguyễn…, Thư ký Tổng hội. Ở Đại
Học Văn Khoa Huế em học ban Anh Văn. Nói đến Nguyễn Phúc Lam thì chỉ có người
trong gia đinh và bạn bè rất thân mới biết, chứ người ngoài xã hội chỉ biết em
là Tiến Sỹ Ngô Văn Luật. Em thuộc hệ
phái Mennonite Mỹ, Supervisors của em hiện đã về Mỹ là ông bà Mục Sư Carol ở … Đây
là những lãnh đạo trực tiếp của em từ năm 2004 cho đến nay, nên các vị này biết
về em rất rõ. Ngoài ra hầu hết các mục sư của Mennonite Việt nam ở Hoa Kỳ ở Bắc
Mỹ đều là những người đồng công với em trong công việc Chúa, nhưng TIN LÀNH,
đặc biệt là Mennonite rất nhạy cảm với các vấn đề liên quan đến chính trị, nên
em xin được không tiết lộ về các Mục sư người Việt, chị nhé. Trong thời gian
lánh nạn ở Cambodia, em cũng đã mở một Hội Thánh Tin Lành Mennonite của người
Việt tỵ nạn để truyền giáo cho cộng đồng người Việt ở đó và chăm sóc, trợ giúp
cho những người Việt tỵ nạn tại đây. Những người được em giúp đở nhiều nhất, có
Đại Đức Thích Giác Ngộ, sau thầy Giác Ngộ cũng đã được đi định cư ở California
vào tháng 9 năm 2008. Dù khác tôn giáo, nhưng cùng chiến tuyến trong công cuộc
kháng cộng, nên thầy Giác Luận với em rất gần gũi và thân tình . Trong số tín
hữu của em có có gia đình ông Nguyễn Hữu…cũng là một tù nhân chính trị và là
người tỵ nạn đã được định cư tại California từ tháng 5 vừa qua. Chị có thể liên
lạc với những người nầy sẽ có thêm nhiều chi tiết về em, chứ em lại đi nói
nhiều về mình thì khó nghe lắm phải không chị? Đã năm năm nay, kể từ khi đào
thoát, em phải xa vợ con, sống trôi nổi trong phập phập lo sợ. Nhiều lúc thương
nhớ vợ con quá, em muốn buông xuôi tất cả để về nhà…vì em cũng chỉ là con người
với những bản năng bình thường. Nhưng em có mục đích và lý tưởng rõ ràng đó là
tranh đấu cho đất nước, cho đồng bào. Mặc dầu phải tiếp tục bán máu để sinh tồn, em vẫn làm, và còn
một hơi thở cuối cùng, em vẫn tranh đấu cho quê hương, dân tôc Việt Nam.
Em
gởi kèm trong file attachment một số hình ảnh sinh Hoạt Hội Thánh Tin Lành
Mennonite của Người Việt tại Phnom Penh, Cambodia, nơi em làm Mục Sư Quản Nhiệm
hy vọng chị cũng có thể nhìn thấy các vị giáo sỹ Supervisors của em.
Nguyện
xin Chúa luôn ở cùng và ban phước dư dật trên đời sống và công việc của chị,
Em Lam.
Sau
khi nhận những lời tâm sự chân thành của Phúc Lam, Minh Minh đã mạnh dạn trả lời
rõ ràng lý lịch của Phúc Lam với đoàn thể nàng muốn nhờ cậy lo cho Lam. Mọi
người vui vẻ nhận lời giúp đỡ, sau khi họ kiểm chứng mọi sự việc…Đã từ lâu,
Minh Minh ngủ rất ít, đêm về hay lo nghĩ, và buồn vẩn vơ… buồn cho thế thái
nhân tình, buồn cho thân phận con người…Nhưng tối nay, Minh Minh đi vào giấc
ngủ rất dễ dàng với nụ cười trên môi với bao niềm vui đưa đến….Trước mắt giải
quyết được mọi sự việc đầy tình người, trong
xã hội vật chất dư thừa mà tình người hơi khan hiếm… bằng chứng
Thanh tâm sự với Minh Minh: “ Mặc dần anh
đang thất nghiệp, già cả rồi! mắt mũi lèm nhèm, nhưng được sống dưới chế độ Tự
Do, tinh thần thoải mái, anh sẽ trở lại gò lưng trên bàn máy may như đã từng
làm để nuôi các con ăn học. Nay anh sẽ may lại để kiếm một ít tiền hàng tháng
giúp Phúc Lam, và một nhà tranh đấu khác trong nước được thả ra mấy tháng nay,
như anh đã hứa.” Riêng Minh Minh cũng già rồi, chẳng dư dã gì, nhưng được nhiều
bạn bè thương mến, và tin cậy nên làm chủ hụi tương trợ, hàng tháng ai cần tiền
hốt hụi trước- không có lời, nhưng để vào quỹ tương trợ cho Minh $50. Rồi nữa
một ông anh kết nghĩa vừa là đồng chí ở mãi Phila cũng tiếp tay với Minh Minh
trong vấn đề giúp tài chánh giúp Phúc Lam trong cơn khó khăn trước mắt:- Phúc
Lam không còn phải bán máu để sống hầu
tiếp tục tranh đấu cho Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho Việt Nam. Con đường trước
mắt rộng thênh thang với bao hy vọng…
Nguyễn Ninh Thuận
Nguyễn Ninh Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét