Thân Tặng Nguyễn Ninh Thuận
Nhớ Mãi những Mùa Xuân Đã Qua
Tri Âm, Duyên Nợ chỉ Thế À!?
Trọng Thủy Mỵ Châu Thời Nay ấy
Mắt Mù Lòng Sáng dễ mấy ai?
Cay Đắng, Chợ Đời. Ngao Ngán thay!
Ghét Ghét Thương Thương nghĩ cũng hay
Đem thân tranh đấu đành Bán Máu
Thương Xót đồng bào, mặc rủi may…
Mùa Xuân Không Quên, Chuyện Ba Sinh
Cha Về Giải Phóng Nhận Xác Con
Nhớ Thương
chi nữa, còn đâu nữa!
Thà chết , con đền nợ nước non!...
MẢNH ĐỜI CỦA MINH
Tình Yêu Của Biển Ngậm ngùi thay!
Gởi Bạn Tri Âm giọt ngắn dài…
Xứ lạ…Mắt Buồn…mưa tuyết đổ
Đường xưa dấu cũ…áng mây bay
Mảnh Đời kỷ niệm vương mang mãi
Thi Phẩm Quê Hương lưu luyến hoài…
Năm tháng mỏi mòn thân lữ thứ
Canh khuya khắc khoải bóng hình ai ?
ĐÔNG PHONG
Họa bài “MẢNH ĐỜI CỦA MINH ”
Của Đông Phong TĐĐ
“ Mảnh Đời ” xa xứ cũng vui thay
Nợ bút duyên văn nối nghiệp dài
“ Thi Phẩm Quê Hương ” đầy sắc nhớ
“Tình Yêu Của Biển ” ngát hương bay
Con đường chân chính càng lưu luyến
Chủ nghĩa tà gian chẳng đoái hoài
Nhắc “ Bạn Tri Âm ” lòng quấn quýt
“…Mắt Buồn…” vời vợi chạnh thương ai….
LÊ NGỌC KHA
GỞI BẠN TRI ÂM
Họa bài Mảnh Đời Của Minh
Của Đông Phong TĐĐ
Tình Yêu Của Biển
mặn nồng thay !
Thi Phẩm Quê Hương vẫn nối dài
Bến cũ…Mắt Buồn…cơn gió lướt
Đường xưa lệ nhỏ giọt sương bay
Mảnh Đời hư ảo bao ưu ái
Chiếc bóng phù du bấy cảm hoài
Gởi Bạn Tri Âm đàn Tử Bá
Nghìn trùng cách biệt nhớ nhung ai…
LÊ BÁ LỘC
NHỮNG MẢNH ĐỜI
Đông Phong-TDD đề tặng NNT
“ Nước Mắt Buồn Vui “ gởi
tặng người,
Tuổi trời thêm bớt được bao mươi,
Chu kỳ xuân sắc theo hồn nước,
Kiếp tạm thơ văn góp nụ cười….
Cánh hạt chơi vơi miền giá lạnh
Nỗi buồn u uẩn chốn ngàn khơi
Mai kia gió chướng không còn nữa
Tâm Thuận lòng an trọn Mảnh Đời
ĐIỂM TÔ ĐỜI
Họa bài Những Mảnh Đời của Đông Phong TĐĐ
Khen ai khéo sắp phận làm người
Một kiếp trần gian dễ mấy mươi
Tráo trở nhân sinh bao kẻ khóc
Nhiễu nhương thế tục lắm trò cười
Danh thơm thanh thản mây trời rộng
Tiếng xấu dập vùi sóng biển khơi
Lớp lớp xô bờ không mệt mỏi
Ngàn năm lặng lẽ điểm tô đời…
LÊ BÁ LỘC
MÃI YÊU ĐỜI
Họa bài “ Những Mảnh Đời ” của Đông Phong
Trăm năm trong cõi kiếp làm người
Đâu biết phận mình thọ mấy mươi
Nghiệp bút tình nồng đan võng nhớ
Nàng thơ duyên dáng hé môi cười
Trăng treo chênh chếch đầu non thắm
Sao chiếu
lờ mờ giữa biển khơi
Lưu lạc
ngậm ngùi trời biển xứ
Tấc son sắc mãi yêu đời
LÊ NGỌC KHA
CÁNH SEN HỒNG
Ca khúc tình hoang truyện hóa thân
Ngợi khen nét bút mượt mà trăng
Những mơ kết nối duyên oan
nghiệt
Mảnh mộng đan cài nghiệp oái
oăm
Đời chúa rồng bay ban chiếu
chỉ
Nguyễn nương phượng múa viết thơ văn
Ninh tâm dào dạt nguồn thi tứ
Thuận đạo hàm hương se cánh
hồng
Cảm
tác qua tập truyện ngắn và bài thơ Những
Mảnh Đời 2 của nữ sĩ Nguyễn Ninh Thuận
BỬU TUYỀN/ BOSTON
DUYÊN THƠ VĂN
Chào người bút hiệu tên quê tôi
Nguyễn
tộc
vang danh đã một thời
Ninh lạc buồi vui
trong nước mắt
Thuận hòa tâm sự cuối
chân trời
Văn chương nhen nhúm lò hương lửa
Thi phú nghẹn ngào gió núi đồi
Nữ kiệt thương đau cười bỏ ( thua) cuộc
Sĩ lâm chung mộng bước vào đời
Những chữ tô đậm nghiêng là tên tác giả &
tác phẩm của NNT
BƯU TUYỀN/Boston
Cảm tác
bắt gặp nhà văn thơ mang tên quê hương mình Ninh Thuận
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét