-Hi
Tâm trông chờ anh trả lời email hồi sáng Tâm viết- trước bài tường thuật, mà anh không get back lại, mà chỉ nói sơ bài tường thuật, buồn ghê! Anh khó hiểu, ghét anh rồi, sau này Tâm sẽ không viết email dài nữa đâu, không trãi lòng cho anh biết tim gan phèo phổi của Tâm nữa...Chiều nay Tâm đi thăm chị Hội ở nhà thương UCI về, thấy chị nằm một mình cô đơn thiêm thiếp giây nhợ quấy quanh người, Tâm cảm thấy buồn cho thân phận người già ! Tâm rất tức & rủa mình đây, vì quá đa sầu đa cảm, chuốt khổ vào thân , suy nghĩ vẫn vơ...một ngày nào đó mình nằm như vậy, không có người thân bên cạnh thì thà chết còn hơn! Vợ chồng thì có thể bên cạnh nhau khi đau ốm, vì thương yêu nhau & là một nửa của nhau...Con cái thì phải lo cho gia đình chồng con chúng, Nước mắt chảy xuống kia mà! Hồi xưa mình có lo được cho cha mẹ chu toàn không, mà nay đòi hỏi này nọ...
<!>
Ngồi buồn, Tâm định email hỏi anh là tình yêu là gì hở anh? ( già rồi mà ngớ nhẩn quá anh hí?! có lẻ Tâm bị bệnh tâm thần rồi, hu hu hu! ) Yêu có phải là nhớ nhung, trông chờ không anh & cảm thấy cô đơn, thiếu một cái gì không tên mà mình không biết! Trạng thái chạy trốn cô đơn, muốn được thăm hỏi chia sẻ, quan tâm có phải yêu không hở anh?! Anh đừng cười em gái ngớ ngẩn quá hí? Có thể Tâm chưa bao giờ biết chữ yêu đúng nghĩa của nó ? Anh thì quá sành sỏi rồi hí?! Anh nói, phân tích cho em gái biết vì tò mò & kinh nghiệm học hỏi để viết truyện về tình yêu cho đúng, hay hơn. Có khi nào chưa gặp mặt nhau mà yêu nhau không anh hè? Khi Yêu vì coi đối tượng là thần tượng, đồng quan điểm ...là chi chi vậy anh? Có khi nào yêu cuồng sống vội, tình đến nhanh chóng, mà đi cũng vội vã, có tiếng sét aí tình không anh? Tình yêu đến từ từ nó sẽ bền vững hơn, tình đến rồi đi vì lầm lẫn, chán ghét nhau không hí? Tình yêu phải gầy dựng, hy sinh cùng nhìn về một phía phải không anh? Tình đầu & tính cuối cái nào quan trọng hơn? Hỏi nhiều, anh đã bực mình chưa? Thôi hí không hỏi nữa làm mất thì giờ của anh làm anh điên đầu mất! hì hì hì...
Tâm trông chờ anh trả lời email hồi sáng Tâm viết- trước bài tường thuật, mà anh không get back lại, mà chỉ nói sơ bài tường thuật, buồn ghê! Anh khó hiểu, ghét anh rồi, sau này Tâm sẽ không viết email dài nữa đâu, không trãi lòng cho anh biết tim gan phèo phổi của Tâm nữa...Chiều nay Tâm đi thăm chị Hội ở nhà thương UCI về, thấy chị nằm một mình cô đơn thiêm thiếp giây nhợ quấy quanh người, Tâm cảm thấy buồn cho thân phận người già ! Tâm rất tức & rủa mình đây, vì quá đa sầu đa cảm, chuốt khổ vào thân , suy nghĩ vẫn vơ...một ngày nào đó mình nằm như vậy, không có người thân bên cạnh thì thà chết còn hơn! Vợ chồng thì có thể bên cạnh nhau khi đau ốm, vì thương yêu nhau & là một nửa của nhau...Con cái thì phải lo cho gia đình chồng con chúng, Nước mắt chảy xuống kia mà! Hồi xưa mình có lo được cho cha mẹ chu toàn không, mà nay đòi hỏi này nọ...
<!>
Ngồi buồn, Tâm định email hỏi anh là tình yêu là gì hở anh? ( già rồi mà ngớ nhẩn quá anh hí?! có lẻ Tâm bị bệnh tâm thần rồi, hu hu hu! ) Yêu có phải là nhớ nhung, trông chờ không anh & cảm thấy cô đơn, thiếu một cái gì không tên mà mình không biết! Trạng thái chạy trốn cô đơn, muốn được thăm hỏi chia sẻ, quan tâm có phải yêu không hở anh?! Anh đừng cười em gái ngớ ngẩn quá hí? Có thể Tâm chưa bao giờ biết chữ yêu đúng nghĩa của nó ? Anh thì quá sành sỏi rồi hí?! Anh nói, phân tích cho em gái biết vì tò mò & kinh nghiệm học hỏi để viết truyện về tình yêu cho đúng, hay hơn. Có khi nào chưa gặp mặt nhau mà yêu nhau không anh hè? Khi Yêu vì coi đối tượng là thần tượng, đồng quan điểm ...là chi chi vậy anh? Có khi nào yêu cuồng sống vội, tình đến nhanh chóng, mà đi cũng vội vã, có tiếng sét aí tình không anh? Tình yêu đến từ từ nó sẽ bền vững hơn, tình đến rồi đi vì lầm lẫn, chán ghét nhau không hí? Tình yêu phải gầy dựng, hy sinh cùng nhìn về một phía phải không anh? Tình đầu & tính cuối cái nào quan trọng hơn? Hỏi nhiều, anh đã bực mình chưa? Thôi hí không hỏi nữa làm mất thì giờ của anh làm anh điên đầu mất! hì hì hì...
TâmNhư
-Em gái ơi,
Em hỏi khó quá. Ai mà trả lời
được! Từ thủa khai thiên lập điạ, có triết gia nào dám định nghĩa
được tình yêu đâu! Vắng nhau hay chậm nhận được email của nhau là bồn
chồn, mong ngóng. Đứa trẻ mong mẹ đi chợ khác với mong email của người
mình thích khác nhau ở chỗ nào ? Hi hi. Anh chưa kể nỗi cô đơn của anh
ra đấy thôi. Ví dụ ngày xưa khoảng trên vài chục năm về trước. Anh lên
cơn đau, ambulance chở vào emergency room. Nằm chờ kết quả thử nghiệm
thâu đêm, con cái ở xa tất cả. Bên cạnh có thằng mỹ đen bị thương ở
chân, có hai đứa em vào săn sóc anh bên cạnh suốt đêm. Anh nghĩ lại
càng tủi thân, hận đời. Nghĩ thoáng thôi, sau lại tự̣ an ủi là mình
còn sướng hơn nhiều người kẹt lại, bị đi cải tạo còn khổ gấp triệu
mình. Anh gặp em, người thơ, người văn, người hợp trình độ, không là
nguồn vui, là hạnh ngộ chứ còn gì nữa! Anh lại biết số tử vi
của em. Anh đi guốc lọc cọc trong dạ dày của em trong
mấy ngày gần Tết. Thế mà hai đứa chúng mình cùng vui. Đúng hay sai.
Hi hi hi. Đừng cảm thấy lẻ loi, cô đơn nữa hỉ? Anh học nói tiếng
Huế rồi đó.
Em gái ngủ ngon.
Anh giai.
-Anh,
Vừa rồi viết email hỏi anh vớ vẩn, nên vô
giuờng trùm mền trốn em, trốn anh, trốn lạnh ,trốn cô đơn vì mắc cở quá,
lêu lêu ! xấu hổ quá anh hí?! Nghĩ sao nói vậy, không suy xét bị anh cuời
& hiểu lầm cuời em gái thì chết mất, có mà độn thổ mấy ngày... Sau
khi chuyển email , rồi mới cảm thấy hối hận....Từ trước đến nay, Tâm chưa
bao giờ nằm nhà thương vì bệnh, trừ khi đi sinh con, nhưng khi nào cũng
muốn nằm chung phòng với người ta, đi thăm đám tang thì không dám nhìn mặt
nguời chết, ra đường thấy tai nạn cũng ngó lơ vì sợ. Ở một mình thì để đèn sáng
trưng, có Radio nói bên tai suốt đêm để có cảm tưởng có người bên cạnh...
Hôm nay 7 giờ vô giuờng ngủ, nhưng
trằn trọc không ngủ được lên lò mò xuống bếp uống thuốc ngủ để mai tỉnh táo lên
nói chuyện với anh Vi trên truyền hình
cho trôi chảy, Nhưng Tâm hy vọng có email của anh, nên ghé phòng khách mở
computer xem có email cầu may, vì linh tính cho biết là có email, Tâm làm thầy
bói được rồi anh hí! Không biết tại sao Tâm trông đọc email của anh vậy cà?!
Anh có biết vì sao không hí? Riêng Tâm cũng không hiểu mình nữa đó, chắc mai đi
xem một quẻ thầy bói xem sao đã! Anh có xấu với em gái không?! À! sao khi đó
anh nằm nhà thương, mà không có chị bên cạnh săn sóc anh thế?! Hay vì khi
trẻ anh bay buớm quá làm chị giận & trả thù cho đáng kiếp anh hở? Anh phải
khai thật cho em gái góp ý kiến là anh có bao nhiêu vợ, bao nhiêu bồ, bao nhiêu
người yêu ruột & dự bị đó hí? Anh khôn lắm, dấu kỷ em gái, trong khi
em gái nói hết cho anh nghe & anh coi tử vi biết hết rồi hí! Giận anh ghê,
Tâm hỏi mà anh hay né tránh, không trả từng vấn đề thôi thì nghỉ chơi anh
ra, vì anh không thật tình! Anh bị tra khảo sợ chưa, chuẩn bị chạy dài đi
là vừa, cho được tự do anh hí?!
Tâm Như
-Em gái,
Hồi mới lớn, anh là một cây mơ
mộng. Đồng thời nhát gái cũng vào hạng nhất. Bởi thế anh
thích nhất là truyện Trương Chi mê Mị Nương. Và bài thơ anh thuộc
nhất là Bài Ca Ngư Phủ của Vũ Hoàng Chương. Lúc đó anh mê một cô
láng giềng, chả biết cô ấy có đẹp hay không nữa. Vốn là như thế
này… Anh ruột của anh và cô bạn học cùng lớp của ông anh yêu
nhau. Bà ấy sang nhà chơi với ông anh, lần nào cũng có cô em gái đi
theo. Thế là anh mê luôn cô em. Anh si tình cả nhà đều biết. Cả ngay
bà cụ mẹ của hai chị em cũng biết. Nhưng tình yêu của anh chỉ là
con đường một chiều. Cô em ấy không những tỏ ra thờ ơ, mà còn ngấm
nguýt. Thế mới tức! Đến khi gặp má bầy nhỏ cũng tin 100% không hề nghi
ngờ... mới nên cớ sự buồn hận một đời…Anh trời sinh ra "cù lần
lửa" Không ưa ăn chơi vì không có khả năng đấu hót những nơi
ăn chơi. Thích suy tư, chỉ thích
đánh cờ tướng. Đi học thì trội hai môn toán và việt văn. Thích cô
bạn cùng lớp nào, thì chỉ dấu kín trong lòng, sợ bị bạn bè hay cô
ấy bíêt. Thích gặp cô gái nào thi đi ngang qua cô ấy, đến
gần thì ngó đi chỗ khác sợ cô ấy bíêt. Hồi còn trẻ nếu mà
gặp em, để ý em, em biết em trêu cho, chắc phải độn thổ cũng chưa hết
thẹn. Thư sau anh kể tiếp.
Anh giai.
Q
-Con giai anh đi công tác. Cuối tuần nó mới về. Thành ra máy chưa sửa được! Em
rán chờ nha.Thân thương. Nhớ email em
Q
Q
-Em gái thân quý
Máy anh giai vẫn chưa sửa xong, anh phải
dùng máy cũ cổ lổ sỹ để lập thành lá số.Rồi cho đến hôm nay, Monday xuống dùng
máy của cư xá gửi email này cho em. Số cháu tốt tuyệt vời. Đính kèm là
bản in lá số. Bài giải sẽ gửi đến em trước tết NGUYÊN ĐÁN.
ANH CHÚC MỪNG EM SINH QUÝ TỬ
Rất thân quý.
Anh giai
-Hi Anh
Cám ơn anh giai đã gởi thiệp chúc Tết
& ngày Lễ Tình Nhân. Thiệp thì Tâm nhận, còn check thì Tâm không nhận mô
&sẽ không cash đâu anh giai hí! Có thể Tâm sẽ gởi trả lại anh, hay Tâm
giử lại đó, như là một kỷ niệm buồn ...Tình nghĩa chúng mình không
thể đo bằng tiền mô! Số tiền đó anh gọi thợ sửa computer, đừng mất thì
giờ chờ đợi con trai sửa máy anh hí ! Cũng vì Tâm chờ đợi email của anh, nên
Tâm im lặng & giận anh là không nôn nóng quý tình cảm anh em
mình mới manh nha. Nếu anh không tìm cách sửa máy cho sớm, làm em gái hụt hẳng,
thất vọng .... Anh chấm số tử vi cho em gái, không nhiều
thì ít anh biết tính cô em này xấu lắm: nào là nóng nảy, dễ
chán nản buông xuôi... chỉ cái là rất trọng tình nghĩa, coi thường
tiền bạc, sống với con tim nhạy cảm, chân thành. Tâm là người viết văn thơ, nên
làm quen với anh để rồi anh cho Tâm cái nhìn về con người, tình cảm,
thế thái nhân tình...Qua đây Tâm có tư liệu để viết truyện...Có thể
là Tình qua mục tìm bạn bốn phương mà anh góp ý qua lại với
Tâm ...Không nghe anh góp ý khi nghe CD đọc truyện &đọc
truyện ngắn " Thương Tiếc " Tâm viết cho Quế &
anh Thạnh ( cùng binh chủng Hải Quân với anh)
Thôi hí , Chúc anh một Mùa Xuân & Lễ
Tình Nhân như ý, an vui, hạnh phúc...
Tâm Như
-EM,
Em giận thì anh làm lành. Quả thực
tình, Anh giai sơ ý, hay thất thố đối với em gái. Nhưng đó
là tấm lòng thành của anh em ạ! Anh giai thưởng công hay lì xì em
gái cũng được phải không nào!
Còn hai ngày nữa sang năm mới rồi… Mọi sự lại bất đầu. Anh xin em
vuốt giận. Vài hôm nay, anh giai bị cúm nặng. Chẳng làm được gì cả!
Anh có ý định hỏi em nh̃ững cái CD nào nên đọc trước, có giọng em ấy
mà! Em gái là nhân tài của cộng đồng, của xã hôi. Anh không
phải nịnh em đâu, đó là sự thực! Ngày xưa anh thích nghe chương
trình trước đèn đọc sách. Thì bây giờ anh lại được chính em
thủ thỉ bên tai. Anh sẽ gọi em trong khi mở máy nha. Happy New Year
Anh Quang
-Hi Anh
Nếu anh thích nghe thơ của Tâm qua các
giọng ngâm thơ thì mở CD/Audio Books số 2, qua giọng đọc truyện của trọ trẹ của
Tâm. Tâm sợ anh luôn, Tâm đã gởi Audio Books đọc truyện hơn cả tháng, rồi biết
máy thu âm anh hư nên gởi máy lên cho anh nghe, thế mà nay anh chưa nghe
mô tê răng rứa chi cả! Tâm giận anh thì có oan không đây?! Hay là chê
dở rứa?! Nhưng nay thông cảm là anh bị cảm cúm, nằm một chỗ tội
nghiệp, nên tha cho anh, không truy cứu nữa ! Tâm oai quá anh hí, phân xử
như như quan tòa đó, sợ chưa anh?! Sao anh không nhờ cô bà nào trên đó
săn sóc, nấu cháo, cạo gió cho mau lành bệnh, hi hi hi! Thôi nhé chúc anh mau
lành bệnh. Computer chính của Tâm làm nũng nên phải nhờ thợ mang về nhà vỗ về,
nên Tâm phải xài máy xách tay để phạt anh đoc email không dấu để anh phải
suy nghĩ, đó cũng là cách phạt anh giai không hết lòng với em gái chanh chua,
khó tính này, cho anh chạy làng luôn....
Chúc anh & gia đình an vui,
hạnh phúc trong năm mới...Happy New Year
Tâm Như
-Em gái cưng,
Oan gì mà oan, Anh thích để dành mà
lỵ! Để đến giờ phút linh thiêng quan trọng mới mở ra nghe em đọc.
Anh nghe, anh thưởng thức mới tuyệt diệu phải không nào? Đêm giao
thừa, sáng mồng một Tết, tác phẩm của em được anh giai mở nghe. Thử
hỏi Dương Quí Phi, Tây Thi có được Vua Đường, vua Ngộ đãi ngộ như
thế không nào?! Chỉ có Anh, một lão thủy thủ già tỵ nạn của nước
Việt mới có tâm ý hào hoa đãi ngộ người chàng quý mến như thế chứ!
Ha ha ha. Chịu chưa ? Mừng chúng ta thêm một tuổi, mừng đôi ta quen biết
nhau.
Anh Q
-Hi Anh,
Tâm mới đi làm tin phát giải thưởng cho
các học sinh, sinh viên học tiếng Việt học giỏi về tiếng Việt, đức hạnh,
sinh hoạt tốt trong CĐ được tổ chức ở nhà hàng, về nhà Tâm nấu một mâm cỗ chay
cúng tổ tiên ông bà vào chiều 30 Tết. Tối đến chùa cùng hát giao thừa với . Nay nghỉ đôi phút đọc
email anh đây! Tâm đã thoát tay Ô. xã & gia đình chồng người Bắc (
nói vậy mà không phải vậy, mời lơi, ăn nói khéo...) Đúng là tránh trời không
khỏi nắng...lại gặp anh giai ăn nói khéo, quá hay, lắm ngụy biện...Sợ anh
giai luôn, phải nói ra trong năm, không thôi đầu năm Tâm mà ăn nói lạng
quạng thì bị la mắn & ăn đòn đa! Anh nhớ đọc bài "Tiếc
Thương" để tưởng nhớ Quế bạn Tâm & anh Thạnh, Hải Quân cùng binh
chủng với anh đó nhé!
Tâm lại một phen khiếp vía vì cách
một con đường cháy nhà, khói đen lên mù mịt khét lẹt, sợ quá! Chúc anh
& gia đình an vui, hạnh phúc trong mùa Xuân mới. Tâm phải chạy ra khỏi nhà,
không thôi ngột thở lắm ! À computer anh đã sửa xong chưa?
Tâm Như
-EM,
Computer của anh, con anh đã sửa xong
rồi. Nay chạy như ru. Nhưng cái computer trong anh lại bị trục trặc
phải đi BS, và bác sĩ kê đơn cho một đống thuốc. Anh phải uống
đến gần một tuần, BS dặn thế. Anh chúc Em gái rất ngoan của anh
và gia đình các cháu của em, vạn điều như ý, thịnh vượng, tăng tài,
tiến lộc.
Anh Quang
Chiều Ba mươi tết
-CUNG CHÚC TÂN XUÂN
Tâm Như
-CHÚC MỪNG NĂM MỚI,
EM GÁI NGOAN VÀ QUÝ QUYẾN.
ANH VẪN THỨC ĐÂY.
NHƯNG KHÔNG DÁM GỌI EM, VÌ KHÔNG MUỐN
LÀM KINH ĐỘNG TRONG GIỜ PHÚT LINH THIÊNG.
ANH QUANG
-Hôm nay mồng ba tết rồi. Em có
ông anh giai đang nằm ốm tương tư đây này! Em có thuốc giải không
em nhà thơ.
Quang
-Ghét anh lắm hí? Anh hẹn đử thứ: - nào
là giải số tử vi cho Nguyên, con trai Tâm trước Tết, nào là trong dịp đón giao
thừa & năm mới nghe Audio Books đọc truyện của Tâm; rồi... cho chìm
xuồng luôn! Hôm mồng 1 Tết khai Bút đầu năm bài thơ
CUNG CHÚC TÂN XUÂN
“ Mã đề Dương Cước Anh hùng tận,
Thân Dậu niên lai kiến thái bình “
Cụ Nguyễn Bỉnh Khiêm..
Dê đi Khỉ đến mừng thay !
Bao nhiêu khổ lụy cuốn bay đi rồi…
Cầu mong phước lộc ơn Trời,
Cho con dân Việt ngàn đời yên vui.
Chim muôn cây cỏ tốt tươi,
Hòa chung cuộc sống rạng ngời tự do…
Tâm Như …
Khai bút Tân niên
Tất cả anh bỏ một xó, không quan tâm góp ý, để rồi khai bệnh...Anh khôn
thấy mồ! Chắc gần đến ngày diễn hành Tết & Hội chợ ở Nam Cali vào cuối tần
này, nên cáo bệnh là thượng sách! Tâm mấy hôm nay cũng bệnh, chắc sắp đi theo
ông bà rồi! Nhưng cũng may có người lên tiếng sẽ nuôi bệnh & chăm lo cho
Tâm cuối đời, nên cũng vui vui, an tâm...Thôi nhé nếu anh bị bệnh thật sự, thì
chúc anh mau lành bệnh & sẽ có người nâng khăn sửa túi trong tuổi già bóng
xế...
Tâm Như
Còn nữa….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét